Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Thơ hay về mùa Thu

Thơ hay về mùa Thu
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA THU
Bán quạt mùa đông mua bông mùa hè.
Ao thu nước gợn trong vời
Gió thu khêu dục gợi người tình chung
Buồn tênh cái tiếng thu chung
Đêm thu ta biết vui cùng với ai
Thờ ơ trúc muốn ghẹo mai
Vô tình nên phải miệt mài đêm thu.
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chầy thức đủ vừa năm.
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Gái thương chồng thức đủ năm canh.
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Chăn huyên đường ấp ủ năm canh
Con nay tuổi trẻ đầu xanh
Lớn lên con phải đua tranh với đời
Đã sinh ra kiếp làm người
Gom tài góp sức cùng đời đua chen.
Mùa đông cho chí mùa thu
Trông em thất thểu tợ vọng phu ngóng chồng
Chiều chiều xem bắc ngó đông
Thấy người thiên hạ sao không thấy chàng
Tóc dài sao vận rối ngang
Tay lần lược gỡ miệng ngồi than bóng đèn
Vịt đua dưới nước, cá lội bàu sen
Hồi này không gặp bạn quen đi đàng
Ngậm ngùi trông phượng nhớ loan
Gởi thư cho gió gió mang về trời
Đêm nằm ruột rã gan rời
Thức thời tơ tưởng, ngủ thời chiêm bao
Đặt mình xuống tấm phản sao
Nghĩ tới người bạn mắt trào như mưa
Trông trời mau sáng mau trưa

Bước ra đường cái, đón đưa bộ hành
Trồng cây cũng muốn cây xanh
Kết đôi hổng đặng để thành phu thê.
- Tháng giêng là tiết gió bay
Tháng hai gió mát trăng bay vào đèn.
Tháng ba gió đưa nước lên
Tháng tư gió đánh cho mềm ngọn cây
Tháng năm là tiết gió tây
Tháng sáu gió mát cấy cày tính saọ
Tháng bảy gió lọt song đào
Tháng tám là gió lọt vào hôm maị
Tháng chín là gió rải ngoài
Tháng mười là gió heo may rải đồng.
Tháng một gió về mùa đông
Tháng chạp gió lạnh gió lùng chàng ơi!
Mười hai tháng gió tôi đã họa rồi
Mưa đâu chàng họa một bài cùng nghe.
- Mưa từ trong Quảng mưa ra
Tháng năm tháng sáu mưa dài
Bước sang tháng bảy tiết trời mưa ngâụ
Nhớ ai như vợ chồng Ngâu
Một năm mới gặp mặt nhau một lần.
Tháng tám mưa khắp xa gần
Bước sang tháng chín đúng tuần mưa rơị
Tháng mười mưa ít đi rồi
Nắng hanh trời biếc cho tươi má hồng.
Một chạp là tiết mùa đông
Mưa phùn đêm vắng trong lòng lạnh thay
Bài mưa anh đã học đây
Mối tình rào rạt đêm chầy như mưa.
Trăm hoa đua nở mùa xuân
Cớ sao hoa cúc lại muộn tuần thu sang?
– Vì hoa tham lấy sắc vàng
Cho nên hoa phải muộn màng tiết thu.
Thu đi để lại lá vàng

Anh đi để lại cho nàng thằng cu
Mùa thu tiếp nối mùa thu
Thằng cu tiếp nối thằng cu ra đời.
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA THU (tt)
Anh về đường ấy thời xa,
Có về Tổng Mễ với ta cho gần.
Tổng Mễ có ao rửa chân.
Có sông tắm mát, có đình nghỉ ngơi.
Tháng tám thì đi xem bơi.
Tháng hai xem rước mình ơi hỡi mình.
Chợ Bưởi ngày chín, ngày tư
Riêng một tháng tám lại dư phiên rằm
Ai ơi nhớ lấy kẻo nhầm
Đi mua hoa quả chơi rằm trung thu.
Dù ai buôn đâu bán đâu
Mồng mười tháng Tám chọi trâu thì về
Dù ai buôn bán trăm nghề
Mồng mười tháng Tám trở về chọi trâu.
Nhà giàu mua vải tháng ba
Bán gạo tháng tám mới ra nhà giàu
Chứa tiền chứa lúa thì giàu
Chứa thằng ăn cướp mất đầu như không.
Mình về đường ấy thì xa
Có về Tổng Mễ với ta thì về.
Tổng Mễ có ao rửa chân
Có sông tắm mát, có đình nghỉ ngơị
Tháng tám thì đi xem bơi
Tháng hai xem rước mình ơi hỡi mình!
Mình rằng mình quyết lấy ta
Để ta hẹn cưới hăm ba tháng này
Hăm ba nay đã đến ngày
Ta hẹn mình rày cho đến tháng giêng.
Tháng giêng năm mới chưa nên
Ta hẹn mình liền cho đến tháng hai
Tháng hai có đỗ có khoai
Ta lại vật nài cho đến tháng tư
Tháng tư ngày chẵn tháng dư
Ta lại chần chừ cho đến tháng năm.
Tháng năm là tháng trâu dầm
Ta hẹn mình rằng tháng sáu mình lên.
Tháng sáu lo chửa kịp tiền

Bước sang tháng bảy lại liền mưa ngâụ
Tháng bảy là tháng mưa ngâu
Bước sang tháng tám lại đầu trăng thu
Tháng tám là tháng trăng thu
Bước sang tháng chín mù mù mưa rơị
Tháng chín là tháng mưa rơi
Bước sang tháng mười đã đãi mưa đông.
Quanh đi quẩn lại em đã có chồng
Như chim trong lồng như cá cắn câu.
Ngày thì đem thóc ra phơi
Tối lặn mặt trời đổ lúa vô xay
Một đêm là ba cối đầy
Một tay xay giã, một tay giần sàng
Tháng ba, tháng tám rỗi ràng
Làm sao đủ gạo, mùa màng sang năm.
Trời mưa cho ướt lá khoai
Công anh làm rể đã hai năm ròng
Nhà em lắm ruộng ngoài đồng
Bắt anh tát nước cực lòng anh thay
Tháng chín mưa bụi, gió may
Cất lấy gàu nước, hai tay rụng rời.
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA THU (tt)
Con ơi! nhớ lấy lời cha
Mồng năm tháng chín thật là bão rươi
bao giờ cho đến tháng mười
Thì con vào lộng ra khơi mặc lòng.
Chợ Ba Kè bán cá
Chợ Giồng Ké bán lươn
Gặp mặt nhau đây mới biết sống còn
Hồi năm Thìn bão lụt tưởng đâu chết, 

đã khóc mòn con ngươi.
Cái bống là cái bống bang
Thấy mẹ về chợ phùng mang ra mừng
Mẹ giận mẹ quẳng xuống sông
Con ra bãi bể lấy chồng Thanh Hoa
Tháng tám mẹ đẻ con ra
Mẹ đem mẹ bỏ đường xa mẹ về
Mẹ về con cũng theo về
Nào con có biết mô tê đường nào?
Bởi anh chăm việc canh nông
Cho nên mới có bồ trong bịch ngoài
Ngày mùa tưới đậu trồng khoai,
Ngày ba tháng tám mới ngồi mà ăn.
Đã đi đến chốn thì chơi
Đã đi đến chốn tiếc lời làm chi?
Nhất niên nhất lệ một kỳ
Trống quân tháng Tám kể gì hơn thua!
Gặp em đây mới biết em còn
Hồi năm Thìn bão lụt, 
anh khóc mòn con ngươi.
Lẳng lơ chẳng một mình tôi
Thanh Lâm, Ðồng Sớm cũng đôi ba người
Nói ra sợ chị em cười
Lấy chồng tháng chín, tháng mười đẻ con.
Mồng chín tháng chín có mưa
Mẹ con sắm sửa cày bừa mùa Chiêm
Mồng chín tháng chín không mưa,
Mẹ con bán cả cày bừa mà ăn.
Năm Thìn trời bão thình lình,
Kẻ trôi người nổi, hai đứa mình còn đây
Tơ hồng nay đã về tây
Bà Nguyệt ở lại xe dây hai đứa mình.
Tháng ba buôn đỗ, buôn mè
Tháng tám bẻ bắp xuống ghe ào ào
Gá lời kêu bớ lão cắm sào

Ghe sao chở khẳm, bộ hành nào dám đi?
Tháng Năm tháng Sáu, mặt trời đi chệch
Tháng Bảy, tháng Tám mặt trời đi xiên
Em là phận gái thuyền quyên
Đừng cho sóng dợn, đò nghiêng nước vào
Đò nghiêng sóng dợn ba đào
Trong dễ thấy đục, nhưng đục nào thấy trong.
Tháng bảy nước chảy Cà Mau
Tháng mười ba khía hội kéo nhau đi làm
U Minh, Rạch Gốc, rừng tràm
Muỗi kêu kệ muỗi tao ham ba khía rồi.
Tháng bảy ông thị đỏ da
Ông mít chơm chớm, ông da rụng rời
Ông mít đóng cọc đem phơi
Ông da rụng rời, đỏ cả chân tay.
Tháng Ba tháng Tám đi đâu
Bỏ đê không đắp rồi sau kêu trời
Chém cha lũ kiến vô loài
Dám đem đê đó làm mồi kiến ăn
Một mai nước vỡ đến chân
Chẳng qua chỉ lũ nông dân thiệt thòi.
Tháng tám anh đi chơi xuân
Đồn đây có hội trống quân anh vào
Trước khi hát, anh có lời rao:
Không chồng thì vào, có chồng thì ra
Có chồng thì tránh cho xa
Không chồng thì hãy lân la tới gần.
Tháng tám có chiếu vua ra
Cấm quần không đáy, người ta hãi hùng!
Không đi thì chợ không đông
Đi thì phải mượn quần chồng sao đang?
Có quần ra quán bán hàng,
Không quần đứng nấp đầu làng trông quan.
Tháng chín mưa giông thuyền mong ghé bến,
Từ nơi bãi biển qua đến buổi chợ chiều,
Nuôi con chồng vợ hẩm hiu,

Nhà tranh một mái tiêu điều nắng mưa
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU TỤC NGỮ 
HAY NHẤT VỀ MÙA THU
Ăn rươi chịu bão cho cam
Không ăn chịu bão, thế gian cũng nhiều.
Chó mùa thu, tru mùa hè
Người thì nhè bát tiết.
Co ro như cò tháng tám.
Cày ruộng tháng năm,xem trăng rằm tháng tám
Cày ruộng tháng mười, xem trăng mồng mười tháng tư.
Chó tháng ba, gà tháng bảy.
Cúng bái quanh năm 
không bằng ngày rằm tháng Bảy.
Đêm rằm tháng bảy Vu Lan
Phận con báo hiếu muôn ngàn ghi ân.
Ếch tháng ba, gà tháng bảy.
Kẻ ăn rươi, người chịu bão.
Kiến cánh vỡ tổ bay ra
Bão táp mưa sa gần tới.
Lập thu mới cấy lúa mùa
Khác nào hương khói lên chùa cầu con.
Mồng tám tháng tám không mưa
Mẹ con bỏ cả cày bừa mà đi!
Mồng tám tháng tám có mưa
Mẹ con đi sớm về trưa chẳng buồn.
Mùa hè đang nắng cỏ gà mọc trắng trời mưa
Muốn thu cho được sắc vàng
Cho nên cúc phải muộn màng mùa thu!
Nắng tháng tám nám má hồng.
Ná tháng ba hơn tre già tháng tám.
Rậm rật như chó tháng bảy.
Rằm tháng giêng ai siêng thì quảy
Rằm tháng bảy kẻ quảy người không

Rằm tháng mười, 
mười người mười quảy.
Thâm đông, hồng tây, dựng mây
Ai ơi ở lại ba ngày hẵng đi.
Thiếu tháng tám mất hoa ngư,
Thiếu tháng tư mất hoa cốc.
Thầy bói tháng giêng, 

thầy Thiền tháng bảy.
Tháng bảy ngâu ra, mồng ba ngâu vào.
Tháng bảy ngó ra
Tháng ba ngó vào.
Tháng tám mưa dư, tháng tư mưa bỏ.
Tháng tám đàn bà sinh câm,
Giần, sàng sứt cạp, chó thâm xương sườn
Tháng tám đánh trâu ra tháng ba đánh trâu về.
Tháng tám đói qua tháng ba đói chết.
Tháng Tám giỗ cha
Tháng Ba giỗ mẹ.
Tháng ba mưa đám, tháng tám mưa cơn.
Tháng Giêng động dài
Tháng Hai động tố
Tháng Ba nồm rộ
Tháng Tư nam non
Tháng Sáu nam dòn
Tháng Bảy mưa bãi
Tháng Tám mưa giông
Tháng Chín mưa ròng
Tháng Mười lụt lớn.
Tháng sáu anh đi buôn bè
Tháng bảy tháng tám trở về buôn ngô.
Tháng bảy nước nhảy lên bờ.
Tháng bảy kiến bò chỉ lo lại lụt.
Tháng bảy mưa gãy cành trám
Tháng tám nắng rám trái bòng.
Tháng bảy nước nhảy lên bờ,
Sắm rớ, sắm đáy đợi chờ làm ăn.
Trống tháng bảy, chẳng hội thì chay
Tháng sáu heo may, chẳng mưa thì bão.
Tháng Bảy gió đập cành đào
Bước sang tháng Tám đánh vào cành mai.
Tháng bảy mưa gãy cành tràm.
Tháng bảy kiến đàn, đại hàn hồng thủy.

Tháng bảy heo may, chuồn chuồn bay thì bão.
Tháng tám trời thổi gió nồm
Tháng ba đông bắc có làm không ăn.
Tháng tám đâm chèo vô bụi.
Tháng tám đói qua, tháng ba đói chết
(Sưu tầm)
CHIỀU TRÊN SÔNG HÀN
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.
Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.
Đà Nẵng 1994
(Tuyển tập thơ Lục Bát Tình 

NXB Đồng Nai 1997)
TRỞ VỀ
Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư.
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc, em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay.
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ.
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay!
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em.
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng
NXB Đà Nẵng 1997)
HOA MUA
Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá, kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng…
Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc, qua sông chín đò…
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
"Hoa mua ai bán mà mua"
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa?
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
THÁP CÁNH TIÊN
Ta lại về thăm tháp Cánh Tiên
Long lanh nắng xuống, bóng sương chìm
Cánh chim nào động trời hoang dã
Mà chiều Bình Định gió như im?
Em ở đâu rồi em gái nhỏ
Bâng khuâng màu áo trắng như mây
Cứ ngỡ em còn bên tháp cổ
Ngại ngùng như thuở mới chia tay.
Em ép cho ta cánh phượng hồng
Để mùa hạ ấy hóa mùa đông
Để mùa thu rụng trên trang sách
Một xác bướm khô, xác nỗi lòng.
Cây vẫn liền cây, lá vẫn xanh

Đá rêu trầm mặc, nắng tơ mành
Có bóng tiên về trên đỉnh tháp
Lung linh nhịp múa điệu Chiêm Thành.
Em xa ta rồi, sao nỡ xa
Cánh Tiên tháp đứng khói sương nhòa
Trăng lạnh cuối chiều trăng lạnh mãi
Có hay trăng lạnh ướt hồn ta?
Bình Định 1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
ĐÔI SAO NHỎ
Có một đôi sao nhỏ
Rơi xuống một mùa đông
Giữa trời đêm rét mướt
Lấp lánh ánh lửa hồng.
Có một đôi sao nhỏ
Rơi về dĩ vãng xa
Đất lầy xưa oan nghiệt
Giờ đâm chồi nẩy hoa.
Có một đôi sao nhỏ
Rơi miền hoang mạc khô
Chợt vang trong giếng cạn
Giọt nước rơi mơ hồ.
Có một đôi sao nhỏ
Rơi vào đôi mắt em
Trăng thu vàng ngờ nghệch
Ngẩn ngơ rụng bên thềm.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
SUỐI TIÊN
Suối Tiên
Lội suối tìm tiên
Ngờ đâu mây chạm xuống miền chiêm bao
Ngỡ ngàng
Giọt nắng hanh hao
Có con bướm trắng mơ vào thiên thai.
Ta tìm ai?
Em tìm ai?
Còn chăng là chút lạc loài tháng năm.
Lá rơi
Rơi lá âm thầm
Thò tay vớt lá

Vớt nhầm mắt em!
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
CHỢT NHỚ
Đầu đình chợt nhớ đêm sao
Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay
Đồi sim chợt nhớ cỏ may
Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng thơi
Bến sông chợt nhớ một người
Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa…
1994
(Tập thơ Hạ Nhớ
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
HOA SỨ TRẮNG
Cô bé cài băng đô
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rũ
Lạnh ướt một bàn tay.
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp
Như chiều nào bất chợt
Ta tìm em bơ vơ.
Đâu rồi màu hoa sứ?
Đâu rồi màu băng đô?
Đâu rồi mùa thu cũ
Gió nối lời vu vơ?
Chỉ còn là giọt nắng
Rơi trong chiều rưng rưng
Băng đô vàng áo trắng
Một thời ta bâng khuâng.
Chỉ còn là trang vở
Những nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu!
Cuối thu chiều gió dậy
Mây lặng lờ lang thang
Em xa mùa hạ ấy
Bông sứ buồn miên man.
Cô bé cài băng đô
Đã quên rồi trường cũ
Hoa sứ giờ ủ rũ
Thổn thức lạnh bàn tay!
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
Thạch Động là một danh lam thắng cảnh ở Hà Tiên. Tương truyền Thạch Động là nơi Đại Bàng giam giữ công chúa và chính Thạch Sanh đã giết Đại Bàng cứu công chúa tại đây. Những câu thơ cuối Thanh Trắc Nguyễn Văn đã xếp thành hình bậc thang và tạo hiệu ứng âm thanh, nhằm miêu tả đường lên Thạch Động chông chênh cùng với tiếng chuông chùa âm vang trong chiều.
TIẾNG CHUÔNG CHÙA TRONG THẠCH ĐỘNG
Hà Tiên thu đến rồi em
Đường lên Thạch Động 
chông chênh nắng vàng
Mây chiều rủ gió lang thang
Bẽ bàng lá giận khẽ khàng rụng rơi.
Đá xanh xanh bám đỉnh trời
Giọt tan lách tách ướt lời đưa trao
Câu quen quen đến ngọt ngào
Câu thương thương đến bứt nhàu cỏ may.
Cầm tay rồi lại dắt tay
Dìu nhau qua hết tháng ngày buồn tênh
Nẻo lên

....lối xuống
....gập ghềnh
Chuông rền Thạch Động
....bồng bềnh khói sương.
Hà Tiên 1997
(Tập thơ Hạ Nhớ  
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
KHÔNG HIỂU???
Không hiểu vì sao nhỏ bỗng buồn
Sân trường u ám bỗng mưa tuôn!
Kìa ai ngơ ngác, ai ngồi khóc
Lệ ướt hoen mi, ướt ngập trường!
Không hiểu vì sao nhỏ chẳng nhìn
Ngập ngừng ta hỏi, nhỏ làm thinh!
Giờ chơi nhỏ giận "xù" đâu mất
Ta đợi người ta, ngóng một mình!
Không hiểu vì sao nhỏ thích hờn
Để chiều tan học thích cô đơn!
Để ta lủi thủi theo người ấy
Mưa ướt hai mình, ai ướt hơn?
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
YÊU VÀ XA
Một người tiễn một người đi
Một vầng trăng lệ chia ly một người.
Xa xôi cũng đã xa rồi
Xa lòng, xa mặt sao lời cũng xa?
Lá vàng vàng nát phong ba
Mùa xuân về lại, người xa không về.
Cầm tay còn nửa câu thề
Nửa lang thang nhớ, nửa lê thê buồn.
Chưa thương chớ nói lời thương
Chưa xa chớ để đôi đường chia xa.
Cô đơn gió lạnh gian nhà
Nhai cơm cơm hẩm, nhắp trà trà thiu.
Trăm lần vẫn nói không yêu
Một lần xa vắng trăm chiều ngẩn ngơ.
Câu yêu nông nổi dại khờ
Câu xa lặn hụp bến bờ thương đau.
Lá trầu chẳng thắm duyên cau
Xuống đò đò đắm, qua cầu cầu trôi.
Đã yêu yêu chỉ một lời
Chẳng yêu dẫu sống trọn đời: không yêu!
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ 
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
THU NHỚ
Xin thu chút nắng
Xin thu chút mây
Chợt sương bay trắng
Chợt áo trắng bay.
Chợt trời biển động
Một chiều xa xăm
Áo xưa thành mộng
Mộng buồn trăm năm…
Tìm thu trong nắng
Tìm thu trong mây

Bờ môi ngọt đắng
Run rẩy tay gầy.
Lời ru đã tắt
Thả gió bềnh bồng
Lệ tan vào mắt
Lệ hòa hư không.
Em lìa phố nhỏ
Gọi nắng lên vai
Ta chia giọt nhớ
Gọi mây cuối ngày…
Trả thu chút nắng
Trả thu chút mây
Con đường lạnh vắng
Tình đầu mưa bay.
Một mình cuối phố
Tình hỏi còn không?
Nụ hồng bỗng vỡ
Hương nồng mênh mông…
Hà Tiên 1997
(Tập thơ Hạ Nhớ 
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Sông Rừng còn có tên là sông Vân Cừ, nhưng nổi tiếng nhất trong lịch sử Việt Nam là với tên sông Bạch Đằng (trong thơ ca còn gọi là Bạch Đằng Giang). Tôi đến bến phà Rừng lần đầu tiên vào năm 1997. Khi ngồi đợi qua phà, trong một quán nước tôi vô tình nghe được câu chuyện của một đôi vợ chồng già phải đi làm ăn xa nay mới có dịp cùng nhau về thăm lại quê hương. Tôi đã xúc động viết bài thơ này...
VỀ QUÊ CŨ
Đưa nhau qua bến phà Rừng
Bỗng nghe năm tháng sấm đùng đùng vang
Mưa tuôn ướt cả bàng hoàng
Sợi thương buông xõa thả làn tóc mây.
Em cười sao mắt lại cay
Anh buồn sao nhớ những ngày cách xa
Dẫu rằng mấy núi cũng qua
Tóc tơ nối lại đã nhòa tóc xanh.
Đâu rồi đôi mắt long lanh
Đâu rồi giọt lệ thấm lành tình yêu?
Thời gian bàng bạc khói chiều
Bến thương bến đợi cũng nhiều long đong.
Bây giờ qua một bến sông
Quê hương về lại nắng hồng đường thôn
Anh về níu bóng hoàng hôn
Em về tìm nhặt tuổi hồn nhiên xưa.
Quảng Ninh 1997
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo 

Tp.HCM tập 2 - NXB Trẻ 1998)
VỀ TRƯỜNG CŨ
Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách

Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!...
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng
NXB Đà Nẵng 1997)
THU
Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề...
Nửa buông
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi
Hoàng hôn một nửa chân đồi...
Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi.
1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
KÝ ỨC MÙA THU
Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.

Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu...
Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.
Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào...
Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
....lấp lánh
....mùa thu!
1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng  
NXB Đà Nẵng 1997)
BIỆT KHÚC
(Khóc bạn thơ Nguyệt Thảo)
Tạm biệt nhé
Vành trăng ngoan của cỏ
Áo mỏng em bay tha thướt về trời
Ta ở lại với nỗi buồn của gió
Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi.
Mong manh thế?
Những vần thơ nạm ngọc
Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường
Thiên thần hát

Hay thiên thần bật khóc?
Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương.
Em đi mãi
Với nụ cười trong mắt
Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa
Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt
Sẽ lại sáng bừng
Nửa quả đất
Phía bên kia...
2008
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng 
NXB Văn Nghệ 2010)
MÙA LŨ
Khi tôi về thăm mẹ
Mùa nước lũ đang lên
Mái tranh nghèo nước ngập
Cỏ rác trôi bập bềnh.
Bao năm trời phố chợ
Sống thành kẻ không hồn
Thừa bạc tiền, bia bọt
Quên mẹ hiền, quê hương.
Tôi quên thời cắp sách
Mò cua ốc mỗi ngày
Quên mẹ mình cơ cực
Manh áo còn vá vai...
Khi tôi về thăm mẹ
Giọt nắng đã không còn
Bóng trăng gầy xanh khuyết
Đã khuất vào hư không.
Tôi gục đầu nức nở
Bên quang gánh mẹ già
Nhớ lá rau dền tím
Mẹ bán chợ đường xa...
Khi tôi về thăm mẹ
Mộ mẹ biết tìm đâu?
Điên điển vàng trôi nổi
Mây nước xám một màu...
1996
(Tập thơ Hạ Nhớ 
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
ĐÀ LẠT THU KHÚC
Tặng Thu Hằng
Đà Lạt em ơi Đà Lạt mây!
Áo em mây trắng nắng rơi đầy
Mây ở trên cao giờ xuống thấp
Mây chợt lên đồi lững thững bay.
Đà Lạt em ơi Đà Lạt sương!
Sương ướt hoàng hôn, ướt mặt đường
Sương lạnh trong tim, buồn trong mắt
Sương thoảng vai mềm buôn buốt hương...
Đà Lạt em ơi Đà Lạt trăng!
Một bóng tung tăng, một bóng Hằng
Trăng hiện thành đôi hay vỡ nửa
Sao bước ta về mãi giá băng?
Đà Lạt em ơi Đà Lạt mưa!
Mưa như chiều ấy lạnh phố xưa
Ngày xưa anh nói mà không nói
Thương tình hai đứa có như chưa...
Đà Lạt 1997
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương  
NXB Thanh Niên 2006)
KÝ SỰ CUỐI THU
Ai chạm cốc giữa tiệc đó
Sao hất vãi bia thịt thừa?
Vội sớm quên thời áo rách
Còng lưng mót lúa ngày xưa?
Gió hú gào trên cao đó
Sao gieo rắc mãi kinh hoàng?
Hết bão dông rồi sóng lũ
Mây chiều nát vữa tan hoang...
Mưa dầm dề ngoài sân đó
Sao chẳng về ướt cánh đồng?
Đất quê nghèo đang nắng hạn
Em thơ buồn khô mắt trông.
Ai du lãng miền xa đó

Sao không thăm lại mái trường?
Con đường xưa giờ khói biếc
Tóc thầy phủ trắng màu sương.
1996
(Tập thơ Hạ Nhớ  
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
SÔNG CA
(Nhớ Khả Tú)
Bến Tre lắm bến nhiều dừa
Xuồng ai vừa đến để vừa quen nhau
Câu mời con nước nao nao
Xuống xuồng xuồng cũng lao chao tiếng cười.
Cùng chèo chèo vọng mùa vui
Thấy ta lóng lánh, thấy người lung linh
Một mình hát với một mình
Lục bình xuôi với lục bình sóng đôi.
Bềnh bềnh một áng mây trôi
Bồng bồng một cánh chim trời hữu duyên
Em về nón lá nghiêng nghiêng
Hoàng hôn tím tím ngả miền chiêm bao.
Đường bờ cao thấp thấp cao
Có hay không có nẻo vào tương tư?
Vườn chiều chiều lá sang thu
Vẩy trăng mười tám thả từ từ lên.
Bến Tre 2000
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương 
NXB Thanh Niên 2006)
ĐÊM HUẾ
Có tiếng gọi như là của gió
Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông
Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ
Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.
Có tiếng gọi như là của lá
Ta nhìn lên: tim tím trời thu
Thu chợt đến như ta vừa đến
Phố trở mình lằng lặng ưu tư.
Có tiếng gọi như là của khói
Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy
Xa đất nước, xa mùa thu ấy
Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.
Có tiếng gọi như là của Huế
Ta tìm em vời vợi mong chờ!
Người viễn xứ mang buồn xa xứ
Để bây giờ bật khóc trong mơ.
Huế 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 
NXB Đà Nẵng 1997)
KHÚC HÁT NHỚ QUÊ
Mình hát lời của gió
Từ năm tháng bồng bềnh
Có con đường đi học
Nhịp cầu tre chông chênh.
Mình hát lời của nắng
Từ hương rạ nồng nàn
Anh gọi tìm ký ức
Cánh cò chiều lang thang.
Mình hát lời của đất
Từ hạt lúa bùn non
Tuổi thơ em đốt cỏ
Khói mênh mông trên đồng.
Hai năm vào đại học
Hai năm mình xa quê
Bài ca hai đứa hát

Nghe dòng kênh nước về.
Thành phố thành nỗi nhớ
Vang buồn nghe nôn nao
Đâu lũy tre xanh biếc
Rì rào ngát hương cau?
Chiều nay ký túc xá
Nắng thu vàng mông lung
Nhớ quê em ngồi hát
Tiếng đàn anh bập bùng...
1996
(Tập thơ Hạ Nhớ
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
ĐÊM THU KON TUM
Mây mùa thu
Sương mùa thu
Vầng trăng ứa lệ
Gió ru giữa trời
Cầm lên nỗi nhớ chơi vơi
Buốt xuống đêm lạnh bời bời giọt đau.
Mây mùa thu
Lá xôn xao
Lệ thu nghiêng ngả bứt vào hư không
Thơ bay
Bay tận bềnh bồng
Tìm thơ
Ai nhặt nỗi lòng tháng năm?
Mây mùa thu
Mưa lâm thâm
Giọt thương giọt nhớ gọi thầm

Xa xôi
Ta còn đi
Mây còn trôi
Ngàn năm mây ướt cuối trời bơ vơ.
Mây mùa thu
Đêm xanh mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay
Gởi trả câu chào vào đêm...
Kon Tum 1996
(Tập thơ Hạ Nhớ 
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
NGÀY VỀ
Rồi một ngày về tìm nhặt trái thông rơi
Anh chợt hỏi mùa thu giờ đâu mất?
Dã quỳ lăn tăn vàng tươi hút mắt
Công chúa giận hờn, công chúa đã đi xa...
Lời thì thầm em gởi lại cỏ hoa
Tà áo xưa em gởi màu mây bảng lảng
Trang lưu bút em gởi vào năm tháng
Chút giọt buồn em gởi hạt mưa bay.
Ngày anh về đã xa mất tầm tay
Mất công chúa, chàng dũng sĩ lơ ngơ muốn khóc
Chân đồi tuổi thơ xác diều nằm thở dốc
Tiễn nắng dại khờ run rẩy bước sang đông.
Anh đi tìm nhưng chỉ nhặt được mênh mông
Đâu kính trắng, đâu nụ cười em lấp lánh?
Những trái thông xưa giờ chắp từng đôi cánh
Đàn sẻ nâu đưa cổ tích lên trời.
1998
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương
NXB Thanh Niên 2006)
Khi Thanh Trắc Nguyễn Văn viết bài thơ HÀ TIÊN HOÀNG HÔN thì thị trấn Hà Tiên vẫn còn cầu phao bắc tạm qua sông. Sau này, khi cầu Tô Châu được xây dựng xong (ngày 30.4.2003), cầu phao cũ bị tháo dỡ không còn dùng nữa...
HÀ TIÊN HOÀNG HÔN
Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.
Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?
Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.
Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.
Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.
2000
(Tuyển tập thơ Thơ Tìm Người Thơ 
NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001)
NỬA MƠ ƯỚC XƯA
Ngày ấy mình chung lớp
Hai đứa chung lối về
Em là hoa bưởi trắng
Thơm ngát giữa đường quê.
Một chiều thu gió lộng
Ngồi học cạnh bờ ao
Em quấn đôi nhẫn cỏ
Mơ ước chuyện ngày sau.
Em mơ làm cô giáo
Anh cũng ước làm thầy
Tuổi thơ như giọt nắng
Bước chân đầy cỏ may.
Ước mơ mình chia nửa
Hai nửa cùng chung mơ
Nửa em ép vào lá
Nửa anh gởi vào thơ.
Nửa em hóa lá đỏ
Bồng bềnh ra sông xa
Nửa anh thành khói trắng
Long đong nơi quê nhà.
Trang sách còn một nửa
Nửa cánh diều lặng bay
Bài thơ mất một nửa
Nửa xanh cọng cỏ gầy.
Nửa anh giờ trường cũ
Nửa em giờ mù khơi
Ước mơ đôi nhẫn cỏ
Đôi nửa còn nửa đôi.
Từng đêm bên giáo án
Nghe nửa mùa thu đau
Nửa anh còn tìm mãi
Nửa mơ ước xưa đâu?
1997

(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
NÚI CÔ TIÊN
Khi đôi mình dừng ngắm núi Cô Tiên
Vầng mây bạc đã trôi dần, xa lăng lắc
Tiên nữ xõa tóc giữa trời ngân tiếng hát
Năm tháng rì rào...
Vọng sóng biển khơi.
Nếu lỡ vắng em rồi
Anh chỉ còn là giọt nắng chơi vơi
Lang thang mãi giữa bến bờ vô vọng
Như Nha Trang kia sẽ bốn mùa biển động
Khi Hòn Chồng chợt mất bóng Cô Tiên!
Hạnh phúc có ai ngờ bình dị đến thiêng liêng
Tiên nữ xuống chọn chồng nơi đất biển
Để từ đó cánh chim trời chao liệng
Cái đẹp muôn đời vời vợi với biển xanh.
Sao em lại trách hờn trong đôi mắt long lanh
Trách Cô Tiên ấy anh chưa nhìn thấy được
Anh chỉ thấy một cô tiên rất thực
Xõa tóc nhìn trời...
Giận dỗi nhìn anh...
Nha Trang 1996
(Tập thơ Hạ Nhớ  
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
CÔ BÉ U BUỒN
Sao bé lại buồn cô bé ơi
Lặng ngồi ghế đá đếm mưa rơi?
Hay bé kết bạn cùng ta nhé
Hai mình kết lại hết mồ… côi?
Bé bằng lòng không cứ nói đi
Ủa, sao bé khóc lệ hoen mi?
Bé nhìn chi mãi nơi xa ấy
Ta cũng nhìn theo chẳng thấy gì?
Kìa bé nhìn lên lẳng lặng cười
Nụ hồng chợt thắm nắng xuân tươi
Vầng trăng thôi nhé tan u ám
Soi xuống hồn ta bóng một người!
Nhưng sao bé cười với người… ta!
Vội theo người ấy bỏ ta xa?
Bỏ ta ngồi lại công viên ấy
Cứ ngỡ hai mình, hóa đến… ba!
Ngồi đó ta buồn bé biết không?
Cũng nhìn mây trắng, cũng xa trông
Cũng nghe hiu hắt chiều thu lạnh
Nắng lạnh hoàng hôn, gió lạnh lòng!
1994
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm  
NXB Thanh Niên 2002)
ĐÊM TIỂU CẦN
Lênh đênh tìm gió sông Cần
Tìm em chỉ thấy trái bần rụng rơi
Hoàng hôn tím tiếng chuông trôi
Cánh cò vấp gió cuối trời liêu xiêu.
Tiểu Cần cần ít hay nhiều
Mà đêm trăn trở bao nhiêu sao trời?
Thuyền trôi chở khẳm tình trôi
Không cần chớ vẫy kẻo rồi vấn vương.
Sông Cần cần nhớ cần thương
Bén duyên bén buổi triều cường nước lên
Bấy giờ trăng nước chông chênh
Thuyền sang bến ấy bỗng quên ngả về!
Trà Vinh 2005
(Tuyển tập thơ Mây Ngàn Phương 
NXB Thanh Niên 2005)
TRĂNG
Ngày về tìm vớt mảnh trăng
Thấy ai thấp thoáng ngỡ Hằng Nga rơi
Giơ tay tưởng níu bóng người
Lơ ngơ chạm vỡ tiếng cười trăng tan. 
1999
(Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi 
NXB Đà Nẵng 2005)
THU HƯƠNG
Mùa thu trong gió có hương 

Một người trong nhớ có thương một người
Em đi ném vỡ tiếng cười
Chạy theo tôi nhặt đúng mười mảnh yêu!
2001
(Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi
NXB Đà Nẵng 2005)
ĐÀ LẠT MÙA TRĂNG
Đà Lạt ta về để nhớ em
Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm
Xa em, xa cả mùa trăng ấy
Xa áo thu bay tóc gió mềm.
Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ
Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ
Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt
Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ.
Lung linh như nước hồ Xuân Hương
Mắt em buồn lệ mờ trong sương
Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh
Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường.
Ta đã xa rồi em cũng xa
Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa
Thương màu trăng cũ soi trên áo
Áo lụa tình trăng sáng mượt mà.
Đá vỡ còn đây vọng dấu chân
Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng
Một thời hai đứa cùng xây mộng
Mộng cũng chia tan chẳng được gần.
Lấp loáng đồi thông những bóng mây
Những mùa trăng biếc, biếc trên cây
Ta qua phố cũ buồn muôn lối
Áo trắng ai bay gió lạnh đầy?
Đà Lạt 1999
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo 
NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)
PHỐ CỔ
Ta về như chiếc lá
Rụng rơi xuống cội nguồn
Lang thang chiều phố cổ
Gió mỏng mềm như sương.
Nhà em xưa ngõ vắng
Một thuở qua ngại ngùng
Giờ nhặt mùi hoa cũ
Cầm nắng vàng run run…
Hỏi hoa hoa đã úa
Hỏi nắng nắng sang sông
Hỏi người người chẳng nhớ
Biết em còn hay không?
Phố cổ hóa phố chợ
Đèn nhấp nháy ngược xuôi
Nhà mái bằng thay ngói
Tường sơn nước thay vôi.
Cổng đình giờ quét đỏ
Phừng phực lửa hoàng hôn
Ta về nghèn nghẹn nhớ
Phỏng rát cháy tâm hồn.
Mảnh sân rêu cổ tích
Mọc lênh khênh dãy lầu
Nửa đau đau chìm lắng

Nửa buồn buồn dâng cao.
Ta về như mây trắng
Gục khóc cuối chân trời
Tìm em chiều phố cổ
Sương khói mờ chơi vơi.
1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm  
NXB Thanh Niên 2002)
VỀ XỨ ĐẠO
(Nhớ Thúy Ly)
Xứ Đạo chiều nay lớp lớp mây
Đường xa nắng úa gió đùa bay
Bóng ai thấp thoáng bên bờ giếng
Để bóng tre mềm thoáng lắt lay?
Cô gái vườn dâu má vẫn hồng
Cuối mùa thu trước vội sang sông
Ước nguyền gởi lại theo dòng nước
Cho nỗi cô đơn lạnh cánh đồng.
Nhạc Đạo ngân nga trổi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.
Đêm xuống ngập ngừng với khách thơ
Người về quãng vắng bóng bơ vơ
Gió sương lại gọi hồn sương gió
Ai nhớ ai thương để đợi chờ?
1986
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
CHIỀU BÀ ĐIỂM
Chiều Bà Điểm xanh ngát
Hàng cây gió rì rào
Lá vọng vào nỗi nhớ
Nắng vỡ rụng lao xao.
Em cười sao chẳng nói?
Áo bà ba mịn màng
Ta mơ làm nhẫn cỏ
Nguyện đời hết lang thang.
Gập ghềnh xe thổ mộ
Lộc cộc bánh vang đều
Nhà ai đun củi bếp
Khói mờ cửa lam rêu.
Hoàng hôn dần dần tím
Sương thu nhòa nhòa xanh
Ngập ngừng ngừng lối nhỏ
Chưa xa xa sao đành?
Chợt qua chiều Bà Điểm
Cầm ngẩn ngơ miếng trầu
Trầu xanh têm vôi thắm
Đôi chim trời bay cao.
Hóc Môn 1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ghi chú: Ảnh minh họa sưu tầm từ internet.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Theo http://vforum.vn/







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mười một phút 2

Mười một phút 2 Chương 11 Công ty người mẫu gọi đến ngày hôm sau và hỏi về những tấm ảnh, cũng như thời điểm buổi trình diễn thời trang được...