Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Triệu Hoàng Giang: Nghiệp rừng
Truyện ngắn Triệu
Ngày tao về đến con dốc đầu bản, ai cũng nhìn tao với con mắt
thương cảm. Ba năm trong tù đã làm cho tao tỉnh ngộ ra nhiều điều nhưng không
làm tao quên đi những tội lỗi trong quá khứ. Những đêm trong căn phòng bốn bức
tường đá lạnh lẽo, tao lặng lẽ ngồi khóc, những giọt nước mắt nhỏ xuống nền. Suốt
ba năm, đêm nào tao cũng giật mình tỉnh dậy, tiếng lách cách, tiếng rên rỉ văng
vẳng bên tai, những cái gạc nai, những chiếc nanh lợn rừng và cả khuôn mặt anh
Sinh cứ hiển hiện mờ ảo, tiếng “đoàng” vang lên xé tan mọi thứ cũng là lúc tao
giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét