Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Hồ Xuân Đà: Những cơn bão
Truyện ngắn Hồ Xuân
1. Đã rất lâu rồi, Trang không buồn cầm đến cuốn sách, bởi cứ
mỗi lần lật trang sách tới lui là cảm giác buồn ngủ lại nhanh đến, lại ngủ say,
ngủ ngon, mới thật là điều lạ, điều mà từ trước đến nay Trang không nghĩ rằng
mình có thể là người đối xử với sách như vậy, dù trong nhà tài sản quý nhất của
Trang chỉ có thể là sách. Các kệ sách từ phòng khách đến nhà bếp, vào tận phòng
ngủ. Mùi sách luôn hiện diện xung quanh Trang, có lẽ vậy mà nó thành mùi nghiện.
Vậy mà, ngay khi Trang không muốn mình ngủ gật như thế, thì giấc ngủ lại càng
nhanh đến.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét