Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Yến: Vách gỗ
Truyện ngắn Nguyễn
Sang thu, bản Phộc như thay áo mới. Rừng đồng loạt đổ vàng,
con suối lao lọc mình trong vắt. Tiếng chim gọi bạn, tiếng nai, hoẵng âm vang cả
một vùng. Con đường lên nương nhấp nhô sỏi bao năm Nhếnh vẫn đi, nay như thêm
gai nhọn. Bàn chân Nhếnh đau rát, nhức nhối. Trong đầu Nhếnh bao ý nghĩ cứ bùng
nhùng vây quanh. Hôm nay đã ngày thứ ba Nín vắng nhà. Không biết Nín đi đâu, liệu
có làm điều gì dại dột.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét