Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Trần Thu Hằng: Gió xuân
Truyện ngắn Trần
Buổi chiều hè quá dài. Tiếng ve như cạo dần từng lớp thịt da.
Cả thành phố là cái lò nóng nung cơn ồn ã của người và xe qua lại, thiêu đốt
cơn dục tình bỏng rẫy, chát chúa, tưởng đã quên dứt hẳn. Còn một chút máu lạnh
trong người chưa bị nắng bốc hơi hết, Bảy Nhão chỉ kịp rùng mình một cái rồi bấu
lấy cái cổ đen đúa của đứa con gái kéo về mình. Mùi tóc nó khét lẹt, cuốn vào
miệng Bảy lợm rợm. Bảy đã từng ôm trong lòng những đứa con gái đẹp… đẹp tưởng
chết được – nhưng chuyện ấy lâu rồi. Nó không chống cự, mà giơ hai bàn tay, vồ
quặp lấy lưng Bảy, cái lưng chợt túa mồ hôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét