Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Trần Thu Hằng: Gió xuân
Truyện ngắn Trần
Buổi chiều hè quá dài. Tiếng ve như cạo dần từng lớp thịt da.
Cả thành phố là cái lò nóng nung cơn ồn ã của người và xe qua lại, thiêu đốt
cơn dục tình bỏng rẫy, chát chúa, tưởng đã quên dứt hẳn. Còn một chút máu lạnh
trong người chưa bị nắng bốc hơi hết, Bảy Nhão chỉ kịp rùng mình một cái rồi bấu
lấy cái cổ đen đúa của đứa con gái kéo về mình. Mùi tóc nó khét lẹt, cuốn vào
miệng Bảy lợm rợm. Bảy đã từng ôm trong lòng những đứa con gái đẹp… đẹp tưởng
chết được – nhưng chuyện ấy lâu rồi. Nó không chống cự, mà giơ hai bàn tay, vồ
quặp lấy lưng Bảy, cái lưng chợt túa mồ hôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét