Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Mai Nga: Lạc mất nhau
Truyện ngắn Mai Nga:
I. Tôi đang ngồi đây, trên chuyến tàu bắc - nam chùng chình lăn
bánh, lòng trống hoác. Tôi đã không dám nói một lời nào đó với em, trước khi
tàu chuyển bánh, và tôi đã im lặng, sự im lặng ngu ngốc và bất lực. Em quay đầu,
lặng lẽ bước đi, cái nhìn sâu thẳm. Tôi chưa bao giờ đọc nỗi những ý nghĩ trong
mắt em. Tôi đã để mất em, một lần trong cuộc đời, khi đó em và tôi đều là sinh
viên. Tôi quá nhút nhát để giành giữ em, em quá tự trọng để rời xa tôi. Vậy là
mất nhau.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét