Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023
Chuyện về đứa con nuôi
Một góc Hà Nội trầm lặng trong tiết trời thu. Ngoài kia, mặt
hồ lăn tăn gợn sóng, tiền sảnh khách sạn rậm rịch những bước chân, những tiếng
nói cười. Nơi đây đang diễn ra một sự kiện quan trọng. Kỷ niệm năm mươi năm
ngày thành lập đoàn quân tình nguyện chiến đấu tại Lào. Những mái đầu bạc trắng,
những khuôn mặt nhăn nheo, gặp nhau tay nắm tay run run, giọng nói phập
phều ngắt quảng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét