Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Ngô Diệu Hằng: Những mảnh vỡ
Truyện ngắn Ngô
Đêm đã khuya, nó một mình ra chỗ giếng nước, cởi từng chiếc
cúc áo, thận trọng, nâng niu. Treo chiếc áo con mỏng dính lên cái cọc có chiếc
đinh gỉ, nó nhìn xuống ngực mình, ngắm nghía, thẹn thùng. Ánh trăng hắt vào làm
da nó trắng ngần, mát rượi. Nó sờ sờ, nắn nắn, ấn ấn rồi đan chéo hai tay
choàng lên vai. Một làn gió thoảng qua làm nó rùng mình. Nó gài áo lại, chiếc
áo con vẫn treo ở đấy. Nó đến ngồi lên chiếc chõng tre, bên cạnh dậu quỳnh đang
nở hoa trắng tinh khiết rung rinh dưới ánh trăng vằng vặc. Chốc chốc nó lại
nhìn xuống, lấy tay kéo áo bó sát vào người. Thì ra thân hình nó đã bắt đầu có
những đường cong. Nó ngại.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét