Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Bùi Thị Như Lan: Trầm hương
Truyện ngắn Bùi
Không biết có phải vì cái mắt mải nhìn tụi nắng kéo nhau nhảy
nhót giữa tầng tầng, lớp lớp, từ rừng rậm đến rừng thưa, rồi trôi xuống dòng suối
thỏa thuê nô đùa trên mặt nước tỏa sáng lấp la, lấp lánh hay không mà mình thấy
thư thái đến lạ. Cảm giác châng lâng, nhẹ nhõm, khoan khoái cứ thế từ từ dâng
lên, ngập tràn tâm hồn dường như đã chai sạn, khô cứng của mình, làm cho nó bỗng
dưng mềm ra như như có phép lạ. Bất giác, mình khẽ nhắm mắt lại, nuốt thật sâu
vào bụng sự tinh khiết của núi rừng…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét