Thứ Năm, 29 tháng 5, 2025
Đánh ghen
Sảnh phía đông là căn phòng dành riêng cho vợ tôi. Tôi tạo mảng kiến trúc thật độc đáo để cho nàng có không gian riêng, nhưng mỗi khi muốn gặp, chỉ cần tra chiếc chìa khóa mạ vàng vào ổ là cánh cửa làm bằng gỗ sến nặng trịch nhẹ nhàng mở ra, êm ru, không hề phát ra một tiếng động. Bí ẩn như “vừng ơi mở của ra” ấy. Tôi luôn thích sự bất ngờ, bất ngờ cả khi em không nghĩ tới. Vậy mà bây giờ gian phòng của vợ tôi lại biến thành nỗi ám ảnh nặng nề, nỗi buồn khôn nguôi, làm tổn hao trí lực của tôi, hành hạ tôi, biến tôi thành thằng hề, kẻ nô bộc khốn khổ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét