Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2025
Lan man về phía cõi mẹ
Mẹ vẫn lặng lẽ ngồi đó sau bát hương. Những sợi khói mềm hằng đêm xé mỏng tản nhẹ vào hư vô. Tôi bao nhiêu tuổi, mẹ xa tôi ngần ấy thời gian. Nhẩm tính lịch âm (Mậu Tý 1948) hơn 70 năm âm dương xa cách! Thằng bé sáu tháng tuổi thuở nào nằm trơ trọi trống lốc trên manh chiếu bàng ướt át, mà nay soi gương thấy tóc đầy mây. Những tháng năm côi cút,tốc bay vô thủy, vô chung. Thiếu mẹ, khoảng trống kinh hoàng trong tôi. Dọc dài đường đời nhiều đêm trở giấc nghe đầy xót xa:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét