Mùa sen gọi nhớ
Mỗi độ mùa hạ rảo bước trên con đường cũng là lúc mùa sen bình yên trở về. Hoa sen xuất hiện giữa những ngày oi nồng nắng đổ như một món quà kỳ diệu của thiên nhiên ban tặng cho con người.
Tin nhắn của bạn phương xa báo mùa sen đã chạm vào lòng thành phố gợi nhắc ta bao hoài nhớ và kỷ niệm. Sen đã cùng ta đi qua thời gian, năm tháng nên ký ức luôn đong đầy yêu thương nhắc nhở. Chỉ muốn giữa những ngày nắng hạ được trở về hít hà tận hưởng hương thơm dìu dịu tinh khiết. Từng đoá hoa trong ngần mang sắc trắng, sắc hồng nền nã, thanh tao. Đoá sen e ấp chớm nở như người thiếu nữ ở lứa tuổi xuân thì. Cánh hoa mỏng manh, hương thơm tao nhã, sắc hoa thanh khiết cho lòng người ngẩn ngơ. Giữa muôn ngàn lá xanh trong mênh mông đầm rộng, sen chúm chím xuất hiện thanh khiết vô cùng.
Đầm sen giữa lòng thành phố như khoảng tĩnh lặng hiếm hoi cần thiết sau bao xao động, cuồng quay cuộc sống. Người mỗi độ cuối tuần chẳng hẹn mà gặp tìm về nơi đây cho lòng thư nhã, bình yên. Những xe cộ tấp nập, những đua chen bộn bề trở thành vô nghĩa, nhường lại ngoài kia. Chỉ còn riêng ta tắm mình trong bầu không khí thanh trong dịu vợi.
Chén trà sen được kết tinh chắt chiu từ muôn vàn tinh túy của đất trời dâng gửi tới người. Bằng sự nâng niu trân trọng nhất, ngàn giọt sương mai khiết tinh nhất đọng trên lá sen được bàn tay người trân quý hứng lấy. Những giọt sương khiết tinh từ trời cao, gom chút hơi đêm man mát chút không khí thanh lọc của buổi ban mai, của chút nắng trong lành đầu ngày thành thứ nước pha trà tuyệt hảo nhất. Trà ướp giữa muôn cánh sen thơm thảo, khôi nguyên khiết tinh. Bình yên khi có thể nâng một chén trà cùng tri kỷ giữa đất trời thênh thang.
Không khoe vẻ rực rỡ cũng chẳng khoe hương nồng nàn, sen bình dị đến mang theo cảm giác bình yên. Một mùa sen lại về trên phố, trên những chuyến xe đạp đơn sơ mộc mạc của các chị. Mà điểm tô phố hạ, mà xua tan đi cái nắng nóng gắt gay nồng nã của những ngày tháng Sáu. Dư vị thanh tao của sắc trắng sắc hồng tự nhiên khiến lòng người dịu lại an nhiên.
Mỗi độ mùa sen dịu êm về phố ta lại bâng khuâng nghĩ về câu thơ của tác giả Trần Hòa Bình: “Sen ngủ trong bình, em thức trong ta. Ngủ đi những đóa hoa lạ nhà”. Từng đóa hoa đã ghi dấu trong ta từ bao ngày thơ bé. Đôi chân trẻ thơ lon ton rong ruổi theo chiếc thuyền nhỏ của bố trôi giữa đầm nhỏ. Ngỡ như mình được ướp trong mùi hương thanh khiết vô cùng, được lạc vào vẻ đẹp của thiên bồng. Và ta nâng niu bó hoa bố vừa hái mang về cho mẹ.
Có phải tình yêu loài hoá ấy đã nảy mầm trong ta từ những ngày ấu thơ? Một cách dung dị, nhẹ nhàng và an nhiên biết mấy. Ta ghé chuyến xe hoa bên góc phố, nâng niu đem về những đóa sen cắm trong căn phòng. Cảm ơn người mùa hoa về phố vẫn luôn nhớ đến ta như đã từng lắng nghe, đồng điệu và thấu hiểu.
Ta lại xuyến xao nghĩ về mùa cốm thơm nơi đất Hà thành. Từng hạt cốm xanh được gói ghém trọn vẹn trong lá sen thơm nhẹ, ấp yêu nồng đượm. Để lòng người dẫu đi xa vẫn luôn hoài nhớ mùa sen vấn vương trong lá, trong hoa.
Sen vẫn ở đó, chờ bước chân người cũng như lòng người qua bao dâu bể mới biết mình tìm được bình yên. Mùa sen mãi trong lòng yêu thương...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét