Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021
Tết trong ký ức của tôi
“Tết, Tết, Tết, Tết đến rồi!. Tết đến trong tim mọi người...”. (1). Loa
phát thanh của đơn vị vang lên bài hát về ngày Tết, có một vài đồng đội đang
ngân nga hát theo, lòng tôi chợt thấy xốn xang và ấm cúng đến lạ kỳ. Sớm mai,
trời se se lạnh, sương giăng phủ kín hồ Bà Yên, cảnh vật như khoác lên mình
màu áo mới. Cái lạnh ít ỏi của miền Nam trong những ngày cuối năm đọng lại
trong làn sương sớm cũng đủ để tôi cảm nhận được một năm nữa sắp trôi qua.
Trong khoảnh khắc giao mùa của những ngày cuối năm dễ làm lòng người xao xuyến, chợt những ký ức về ngày Tết của quê hương ùa về trong tâm hồn tôi.
Hình bóng quê hương
luôn trong tôi với những cung đường quanh co, uốn lượn bên thửa ruộng bậc
thang nhuộm vàng màu lúa chín, xen kẽ là sắc xanh của cỏ cây, hoa dại và cả
những đồi chè xanh mướt trải dài bát ngát, ẩn hiện những nếp nhà sàn nhỏ
xinh. Tôi sinh ra và lớn lên ở Hòa Bình, mảnh đất sinh sống của nhiều đồng
bào dân tộc anh em. Tết quê tôi, không lấp lánh ánh đèn, cũng không có các
khu trung tâm thương mại mua sắm sang trọng hay các khu vui chơi nhộn nhịp. Tết
quê tôi chỉ có hương xuân thoang thoảng trong gió, và hoa ban, hoa mận đua
nhau nở trắng. Xuân về là dịp những gốc đào thân xù xì, cành là là xuống ven
đường, ven suối, khoe sắc hoa màu hồng thắm. Các cô sơn nữ người Mường, người
Thái, người Tày, Nùng,… thì diện những bộ váy áo dân tộc sặc sỡ với nụ cười
tươi tắn làm sáng lên khung cảnh đẹp và bình yên nơi Tây Bắc xa xôi.
Tết trong ký ức của
tôi là ngày 28 Tết cùng mẹ ra vườn hái lá dong, mang về rửa sạch, để ráo
nước rồi chiều tối cả nhà quây quần trong ngôi nhà sàn ấm cúng gói bánh
chưng. Gạo nếp mẹ tôi ngâm sẵn, thứ gạo nếp hạt dài, săn chắc, mùi thơm dịu
dàng được trồng trên nương rẫy mà quê tôi nhà ai cũng có. Thịt heo, đậu xanh
là hai nguyên liệu chính để làm nhân bánh chưng. Thịt lấy từ heo mà mẹ tôi
nuôi cách Tết vài tháng để dành riêng cho dịp này. Buổi tối, cả gia đình tôi
ngồi quây quần bên nồi bánh chưng, mấy chị em tôi háo hức chờ đợi bánh chín
như chờ đợi một điều gì đó thiêng liêng lắm. Điều tuyệt vời nhất của chúng
tôi lúc ấy là ngồi bên bếp lửa hồng, trong cái lạnh của vùng núi Tây Bắc đầu
xuân hòa quyện với mùi thơm của bánh chưng để được nghe bố kể chuyện về những
ngày bố tham gia bộ đội. Còn mẹ thì luôn dặn dò, truyền dạy về những phong tục,
tập quán của ngày Tết dân tộc Mường cho chúng tôi nghe. Đó là truyền thống được
lưu giữ cho đến tận ngày nay, nên thế hệ trẻ chúng tôi tiếp nhận và sẽ truyền
lại cho thế hệ mai sau để cùng nhau gìn giữ bản sắc của dân tộc. Từng câu
chuyện, từng lời dạy như những dòng chảy cứ ngấm vào sâu thẳm tâm trí của
chúng tôi. Rồi tôi chìm dần vào giấc ngủ khi trong đầu vẫn còn in hình ảnh của
bố cùng đồng đội trong những chuyến hành quân.
Tết trong ký ức của tôi là những
ngày đầu xuân cùng bố mẹ và các chị đi hội làng. Làng tôi chỉ toàn người dân
tộc Mường. Vào ngày này, con cháu các dòng họ người Mường dù đi đâu xa cũng cố
gắng quy tụ về chung vui. Lễ hội có ý nghĩa cầu cho năm mới mưa thuận gió
hòa, làm ăn phát đạt, mùa màng tốt tươi, dân bản hạnh phúc, sống vui vẻ hòa
thuận. Ngoài phần lễ, Hội làng còn diễn ra với nhiều trò chơi dân gian như
kéo co, đi cà kheo, ném còn... mang đậm bản sắc của dân tộc Mường.
Chú thích:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khúc hát Marseilles
Khúc hát Marseilles Thời đại Bạc đã mang lại cho văn học Nga nhiều tên tuổi sáng giá. Một trong những người sáng lập chủ nghĩa biểu hiện N...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét