Thứ Ba, 26 tháng 1, 2021
Mây rừng gió biển
Em ngửa mặt nhìn lên, Thác Bạc như rải lụa trắng lấp
lóa thả từ trời cao xuống, nước ào ạt ôm lấy tấm thân con gái mảnh mai. Cuồng
nhiệt, dữ dội. Em nghĩ đến vòng tay rắn chắc, bờ ngực vạm vỡ của anh trong lần
gặp đầu tiên, làm em suýt ngất vì ấn tượng. Hai bên là núi cao thăm thẳm, đằng
sau là vách đá cao vút, vững chắc. Em dựa lưng vào đá, hai bàn tay nhỏ như tay
trẻ lên mười vò nhàu mái tóc mềm của anh. Nụ hôn mát lẽm như nước đá, quá dài,
làm em ngộp thở. “Tham thế?” Em hét to nhưng giọng bị chìm đi bởi tiếng thác nước
ầm ầm. “Em thấy sao?” “Thích lắm! Biết thế này em bỏ biển lên rừng với lão từ
lâu rồi.” Cứ phải ghé sát vào tai nhau những lời tâm sự. Em lọt thỏm trong vòng
tay anh, cả hai ôm chặt lấy nhau, mặc cho nước từ trên trời xối xả dội xuống.
Hai tấm thân nóng dần lên, hầm hập như bị sốt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét