Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2021
Mùa xuân qua lối hoa hồng
Mưa như trút nước, mây xám xịt, những tia sét sáng rực
xé bầu trời ra làm nhiều mảnh. Bầu trời đau đớn rên xiết bằng thứ âm thanh quái
gở, kinh dị của loài thú dữ. Thằng Tèo co ro trong bộ quần áo mỏng dính mà nước
mưa dán sát vào người, để lộ ra sự khắc khổ bởi thiếu ăn bằng những chiếc xương
sườn vổng lên, ngoằn ngoèo hai bên lồng ngực.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét