Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021
Nhớ lắm những mùa trăng
Tôi viết lên câu chuyện không đầu không đuôi này nhằm ôn lại
những gì nó đã dần dà mất đi, nó sẽ không còn hiện diện trong đời sống của mình
nữa rồi, do lối sống thời nay đã khác xưa nhiều lắm, ruộng vườn dần lùi bước,
nhường đất lại cho những phố sá mọc lên như nấm sau mưa, những hình ảnh đẹp như
tranh trong những đêm trăng sáng vằng vặc trên bầu trời đâu còn ai thưởng lãm nữa,
ánh đèn đô thị đã khiến trăng già hờn tủi lạnh lùng soi sáng trong đêm...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét