Phân tích Sóng Xuân Quỳnh
Phân tích Sóng Xuân Quỳnh sẽ cho chúng ta cảm nhận được
những cảm xúc tinh tế và mãnh liệt trong tình yêu của người phụ nữ. Tình yêu là
một đề tài muôn thuở mà con người ta bàn luận chưa bao giờ thấy chán và khi
tình yêu đưa vào thơ ca cũng vậy - ở đó chỉ có sự thú vị, sự xúc cảm chân
ái nhất với tác phẩm và nhà thơ mà thôi. Cùng Kiến Guru cảm nhận bài thơ
Sóng dưới đây nhé.
I. Tìm hiểu chung để phân tích Sóng Xuân Quỳnh
Mở bài Sóng cần giới thiệu thông tin sơ lược về tác giả
và tác phẩm:
1. Tác giả
- Xuân
Quỳnh (1942-1988) là nữ thi sĩ nổi tiếng trong nền thơ ca Việt Nam. Nữ thi sĩ Xuân Quỳnh (1942-1988) - Xuân Quỳnh sinh ra tại Hà Nội trong một gia đình trung lưu,
bà sớm phải xa mẹ từ nhỏ, bố hay đi công tác nên nhà thơ học được cách tự lập từ
nhỏ khi sống với bà.
- Sự nghiệp Xuân Quỳnh để lại cho đời với hàng loạt các tác
phẩm thơ ca nổi tiếng như: Tiếng gà trưa, Thuyền và biển, Sóng,…
2. Tác phẩm:
- Bài thơ Sóng Xuân Quỳnh được sáng tác năm
1967, lấy cảm hứng trong một chuyến đi thực tế tại bãi biển Diêm Điền - Thái
Bình và in trong tập Hoa dọc chiến hào.
- Đây là bài thơ tình yêu nổi tiếng nhất tiêu biểu cho phong
cách thơ nữ tính, trữ tình của Xuân Quỳnh.
II. Phân tích Sóng Xuân Quỳnh chi tiết
1. Bản chất của “sóng” và “em” trong khổ 1 và 2
- Mở bài Sóng thể hiện ngay những cảm xúc rõ ràng của
một tâm hồn khao khát được yêu đương mãnh liệt đang đăm chiêu tìm kiếm một tình
yêu rộng lớn hơn ngoài kia.
"Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ" Sóng dịu êm=> Nghệ thuật tương phản được sử dụng đầy tinh tế và sáng
tạo.
-> Tác giả dùng nét đối lập để thể hiện hai trạng thái tâm
lý ngược nhau vừa là biểu hiện tự nhiên của con sóng muôn đời vẫn thế, gợi liên
tưởng tâm lý người phụ nữ trong tình yêu cũng luôn thay đổi thất thường, đối
nghịch nhau đến khó hiểu (khi mãnh liệt khi lại dịu dàng). Những biểu hiện tâm
lý khác thường của người phụ nữ ấy vừa đa dạng mà vừa phức tạp toát ra từ trái
tim tôn thờ tình yêu và khao khát được yêu thương.
- Bộ ba “sông”, “sóng”, “bể” hỗ tương cho sự tồn tại của nhau: Sông và bể tạo nên cuộc đời sóng, nhưng sóng chỉ thực sự là mình, được sống với
cuộc đời thực của mình và được tự do bay nhảy khi sóng hòa vào với biển khơi
bao la, rộng lớn.
=> Cuộc hành trình của sóng luôn không ngừng khám phá
chính mình, còn người phụ nữ luôn tìm kiếm, khát khao vươn tới những giá trị
tuyệt vời, đích thực trong tình yêu của người phụ nữ, mạnh mẽ bứt phá những quy
luật cũ, mở toang không gian chật hẹp để vươn tới một không gian lớn lao hơn.
“Ôi con sóng... và ngày sau vẫn thế”
- Thán từ “ôi”: Nét nồng nàn, nữ
tính trong giọng thơ Xuân Quỳnh, là tiếng lòng đầy thổn thức yêu đương từ trái
tim chân thành của người phụ nữ đang đắm chìm trong tình yêu.
- Nghệ thuật đối lập “ngày xưa” - “ngày sau”: sự đối lập khẳng
định sự trung thành, nhất quán.
=> Sóng vẫn luôn dạt dào, sôi nổi dù ngày xưa hay sau này.
Đó cũng là bản tính của người phụ nữ mãi trường tồn với thời gian.
“Nỗi khát vọng tình yêu... ngực
trẻ”
- “Bồi hồi”: trạng thái tâm lý bất định, thể hiện rõ nét sự
nôn nao, khắc khoải, da diết của tình yêu trọn đời, trọn kiếp đang cháy trong
“ngực trẻ”.
=> Tình yêu tuổi trẻ song hành trong từng câu chữ cùng con
sóng để thấy rằng khát vọng tình yêu tuổi trẻ đời đời vẫn mãnh liệt và đắm say
đến thế.
2. Những suy nghĩ trăn trở về cội nguồn tình yêu trong khổ 3
và 4
- Chính vì tác giả cũng “Không hiểu nổi mình” nên bà đặt ra
những thắc mắc về biển cả và tình yêu.
- Trong đoạn này, nhà thơ sử dụng điệp ngữ “em nghĩ về” và
câu hỏi tu từ “Từ nơi nào sóng lên”
-> Một niềm khát khao tự nhận thức bản thân, nhưng tác giả
chỉ dừng lại ở đó vì còn nặng long đi tìm câu trả lời cho nguồn gốc của tình
yêu.
“Em cũng không biết nữa - Khi nào ta yêu nhau”
-> Người phụ nữ thể hiện rõ nỗi băn khoăn về khởi nguồn của
tình yêu và thể hiện tâm lý hồn nhiên, nữ tính của tác giả.
- Xuân Quỳnh đã lấy chính quy luật tự nhiên để tìm ra nguồn gốc
của sóng, của tình yêu, gợi lên những bí ẩn của tình yêu cần khám phá.
“Sóng bắt đầu từ gió”
“Gió bắt đầu từ đâu?”
“Em cũng không biết nữa”
-> Tình yêu thường đến rất bất ngờ mà ta khó lòng sắp xếp
“một kịch bản” cho điều kỳ diệu đó được, tình yêu sẽ đến một cách tự nhiên mà
không báo động trước.
“Khi nào ta yêu nhau”
-> Nhân vật trữ tình đang băn khoăn tự hỏi chính mình một
câu hỏi mà vốn muôn đời nào ai lý giải được khi đã dấn thân vào vòng xoáy tình
yêu.
3. Nỗi nhớ và lòng thủy chung của người con gái khi yêu trong
khổ 5 và 6
- “Dưới lòng sâu”, “trên mặt nước”: Nghệ thuật tương phản, gợi
mở trên nhiều không gian và phạm vi đa dạng khác nhau.
- "Ngày" - "đêm": thời gian cũng linh động
đa dạng khác nhau.
- “Ngày đêm không ngủ được”
=> Từng câu từ thấm đẫm nỗi nhớ dạt dào, da diết, triền
miên của sóng với bờ hay của người phụ nữ với tình yêu.
- Người phụ nữ không còn giấu diếm nỗi nhớ của mình thêm được
nữa mà trực trào ra bên ngoài cử chỉ, điệu bộ, thói quen hàng ngày một cách trực
tiếp, chân thành và, mạnh dạn.
“Lòng em nhớ đến anh”
“Cả trong mơ còn thức”
-> Cách nói thậm xưng thể hiện nỗi nhớ trực trào mãnh liệt
bao trùm cả không gian và thời gian, không còn biên giới nào chế ngự được sự
bao vây của nỗi nhớ.
- Nghệ thuật tương phản “xuôi - ngược”, "bắc -
nam": Hành trình của con sóng lăn lộn ngược xuôi, vẫy vùng ngoài biển lớn
cũng như hành trình tình yêu mà người phụ nữ đang kiếm tìm giữa cuộc đời quá rộng,
vô chừng.
=> Đó là tất cả tình cảm thủy chung nơi người con
gái với người mình yêu thương. Dù là ở đâu, đi đâu, dù xuôi dù ngược
trong bốn phương tám hướng chân trời thì cũng chỉ hướng về một phương anh duy
nhất.
4. Khát vọng tình yêu vĩnh cửu trong khổ 7,8 và 9
- “Con nào chẳng tới bờ... Dù muôn vời cách trở”: Đó vốn là
quy luật muôn đời của thiên nhiên, cũng giống như “em” - dù tình yêu có trải
qua bao thăng trầm, ngọt bùi, cay đắng thì em cũng vẫn hướng về phương anh với
một tình yêu thủy chung duy nhất và em tin bằng tình yêu chân thành rồi sẽ có
trái ngọt hoa thơm.
=> Người phụ nữ đang ấp ủ niềm tin, niềm hy vọng vào một hạnh
phúc tương lai tuyệt vời, vào cái đích mật ngọt kết tinh của một tình yêu vĩ đại
như con sóng kia rồi cũng sẽ tới bờ dù qua bao cách trở.
- “Cuộc đời tuy dài thế/ Năm tháng vẫn đi qua”: chính cuộc đời
hữu hạn mang đến cho ta cảm giác thật cô đơn và nhỏ bé, bắt đầu có những nỗi lo
âu về sự hữu hạn của tình yêu trước sự vô cùng của thời gian, cuộc đời.
- “Như biển kia... bay về xa”: người phụ nữ bắt đầu sợ sự đổi
thay nơi lòng người khó mà biết trước được. Nhưng khi vượt qua bao phong ba bão
táp, qua những hoài nghi, những đổi thay để theo đuổi sự tích cực trong tình
yêu và luôn hướng về nhau, cùng nhau phát triển thì tình yêu sẽ có thêm dư vị,
sẽ đẹp và đáng trân trọng hơn.
=> Đó là khát khao mãnh liệt và chính đáng của người phụ nữ
mong muốn được sống hết mình trong “biển lớn tình yêu” và khát khao hòa nhập
tình yêu riêng tư nhỏ bé của mình trong tình yêu chung bao la, rộng lớn.
III. Tổng kết bài phân tích Sóng Xuân Quỳnh
1. Giá trị nội dung
Xuân Quỳnh luôn có những rung cảm tình yêu rất đời thường mà
rất riêng và ta cũng cảm nhận được điều đó qua bài thơ Sóng của bà. Bà chúa thơ
tình thể hiện những cảm xúc, rung động tinh tế và những nét đặc trưng trong
tình yêu của người phụ nữ mà ta đều thấy mình trong đó. Cảm nhận bài thơ
Sóng Xuân Quỳnh còn cho ta thấy được quan niệm tình yêu mới mẻ của Xuân Quỳnh,
vượt qua mọi rào cản, hủ tục và quan niệm xưa cũ của xã hội để sống hết mình với
tình yêu và luôn khao khát một tình yêu đích thực, chân thành.
2. Giá trị nghệ thuật
- Các biện pháp nghệ thuật được sử
dụng linh hoạt, đa dạng như: tương phản - đối lập, ẩn dụ, nhân hóa.
- Ngôn từ giản dị nhưng giàu sức
gợi mở, liên tưởng.
- Thể thơ ngũ ngôn liền mạch.
Phân tích Sóng Xuân Quỳnh xong bạn có cảm nhận được tiếng
sóng lòng mình cũng đang thổ lộ điều gì đó với bạn về ai đó, về mối tình nào đó
chăng và bạn có tự thấy mình trong chính từng dòng thơ của Xuân Quỳnh? Tham khảo
bài phân tích của Kiến Guru để xem chúng ta có chung cảm nhận không nhé.
26/5/2020
Nữ thi sĩ Xuân Quỳnh (1942-1988)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét