Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2021
Tiểu thuyết Vĩnh Phúc - Phần 5a
CHƯƠNG NĂM
4. Trước khi đi Thành phố Hồ Chí Minh, mẹ con bà Huyền nghỉ lại quê ngoại ít ngày. Khi xưa, cuộc ra đi vụng trộm, chạy trốn đau xót kéo dài gần ba mươi năm. Lần này chia tay với bố, mẹ và các em để mở đường cho cuộc sống hạnh phúc lâu dài, đàng hoàng tươi đẹp như cánh diều gặp gió. Những ngày họp mặt sau bao năm xa cách, sống bên bố mẹ và các em bà Huyền vẫn cảm thấy có gì không vui. Bà cứ ngơ ngơ, ngác ngác như bỏ quên, đánh mất cái gì thiêng liêng quý giá. Bà chẳng để tâm đến xung quanh. Bố mẹ và các em đều đặt sau những gì bà hằng quan tâm và suy nghĩ. Khi mới về, bà vui là thế. Từ buổi gặp lại ông Dân, bà đứng ngồi không yên. Ông Dân đã thu hết tâm trí của bà. Bao nhiêu kỷ niệm đẹp của tuổi đôi mươi, của mối tình đầu, sôi nổi, nhiệt tình và hào hứng cứ ào ào chảy về tràn trề trong lòng bà. Bà muốn đến gặp ông Dân, kể hết những nỗi đắng cay, tủi nhục suốt chặng đường dài đầy chông gai vừa qua. Bà muốn ngả người vào lòng ông, bắt ông phải đền bù những mất mát tưởng chừng không vượt qua nổi. Ông bà đã có với nhau một đứa con. Nhưng không danh chính ngôn thuận, ông bà có là gì của nhau? Cái khó cho ông bà ở chỗ đó. Nên khi gặp nhau, trước con mắt của mọi người, ông bà phải vờ như người xa lạ. Thâm chí, bà con giục ông ấy lấy vợ, kẻo về già mà không vợ, không con sống cô đơn khổ lắm. Nhưng tất cả họ đã thuộc về nhau.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét