Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2021
Tiểu thuyết Vĩnh Phúc - Phần 4b
Thời gian nằm viện đã hơn hai tháng. Dân bỏ nạng, tập tễnh tập đi. Mỗi bước đi, anh thấy buốt lên tận đầu. Anh tự nhủ phải cố gắng, kiên trì luyện tập. Nhưng mới chỉ đi quanh phòng bệnh, anh thấy mệt nhoài, ngồi xuống giường nghỉ, mồ hôi vã ra như tắm. Nghỉ được một lúc, mồ hôi ráo, anh lại tiếp tục tập đi. Hắn lại tới. Hắn nở nụ cười hềnh hệch và đầy bí hiểm:
10. Nắng Côn Đảo chan hòa rực rỡ. Trời Côn Đảo xanh xanh thắm. Thỉnh thoảng đám mây lững lờ trôi. Biển Côn Đảo tít tắp màu xanh trong. Sóng ngày đêm ì ầm vỗ bờ. Từng đàn Hải Âu sải cánh bay. Con tàu phành phạch rẽ sóng đưa đoàn người ra Côn Đảo.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét