Mỗi chiếc lá như một bông hoa đẹp vô cùng, đến nỗi có một nhà văn đã gọi mùa
thu là mùa xuân thứ hai của trời đất.
Ngô đồng nhất diệp lạc
Thiên hạ cộng tri thu
Thấy chiếc lá ngô đồng rụng, mọi người đều biết là thu đã trở về…
Nếu ta có thể biết rõ thu về khi thấy lá ở các cánh rừng đã
vàng ối hay đỏ rực. Mỗi chiếc lá như một bông hoa đẹp vô cùng, đến nỗi có một
nhà văn đã gọi mùa thu nơi đây là mùa xuân thứ hai của trời đất.
Các văn thi sĩ Đông phương đã có một số hình ảnh diễn tả mùa thu. Những chiếc
lá vàng đã bắt đầu rơi. Một vài cánh nhạn từ phương xa bay về. Hoa cúc đã nở
bên liếp dậu thưa. Sương đã bao phủ cảnh vật và rừng phong đã xơ xác lá. Riêng
Lưu Trọng Lư đã vẽ lại một cảnh thu đầy những âm thanh.
Em không nghe mùa thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Hình ảnh con nai vàng thẫn thờ đạp trên thảm lá khô xào xạc tạo nên những âm
thanh buồn bã của mùa thu tựa như một nỗi tiếc nhớ xa xôi…
Mùa thu của Việt Anh không còn nữa nhưng hình ảnh thu xưa cứ làm vương vấn mãi.
Ở Đông phương, sự cảm thông giữa thiên nhiên và con người thật sâu sắc. Mỗi mùa
màng như một người bạn cũ cứ đến hẹn lại về. Mỗi lần thu tới, ta vẫn nghĩ rằng
mùa thu năm nào của ta lại trở về thăm ta.
Mùa thu vẫn luôn luôn là một cái gì đó xa xôi, kín đáo, bình dị và mênh mông,
cho nên thu bao giờ cũng xưa. Ta thấy như thu ở thời xưa mà về. Và ta cũng thấy
lòng lắng dịu, bình yên.
Thu từ trời mà xuống…
Bỗng dưng buồn bã không gian
Mây bay lũng thấp giăng màn âm u
Nai cao gót lẩn trong mù
Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về
(Huy Cận)
Mùa thu mới về, trời bớt nóng, và thêm hơi mát. Có ai thổi cơm mà khói nhẹ mơ hồ
đâu đây. Chưa có sương mù, cũng chưa hẳn là sương mờ, chỉ là đôi thoáng sương
mơ mỏng manh như chiêm bao…Không biết có phải sương thu mới nhóm hay đó chỉ là
sự huyền ảo của chính hồn ta?.
Trong bài Ký Viễn, Lý Bạch có một câu thơ làm ta say mê xúc động
Tương tư hoàng lạc diệp
Vì tương tư mà lá vàng đã rơi từng cánh, hay chính mỗi chiếc lá vàng đã mang mối
tương tư của ta trải đầy trong gió…
Anh yêu dấu, em gửi đến anh một chiếc lá vàng mà em nhặt được bên thềm nhà vắng
như gửi về anh nỗi nhớ nhung da diết.
Ở miền Bắc nước ta, mùa thu là mùa cưới. Không biết do tục lệ nào hay vì đó là
mùa của những hạt cốm Vòng màu xanh ngọc và màu đỏ thắm của trái hồng chín mọng
mà mọi người coi như biểu hiện của sự kết hợp lứa đôi?.
Chúng ta hãy nghe Xuân Diệu giải thích:
“Mùa thu là mùa yêu nhau, yêu nhau bằng linh hồn, là mùa của những tâm hồn yêu
mến nhau. Người ta ngoan hơn, dịu dàng hơn để mười hay hai mươi ngón tay đan với
nhau và lắng nghe trời xanh ôm lấy lứa đôi như một tấm áo che sương. Đó là những
giờ thân mật dạo qua hàng cây, bước như ngờ ngợ, hồn như giao hòa”
Xuân người ta vì ấm mà cần tình
Thu người ta vì lạnh sắp tới mà cần đôi
Cho nên không gian đầy những lời nhớ thương.
Những linh hồn cô đơn thả ra những tiếng thở dài để gọi nhau.
Và lòng ta nghe thấy tất cả những du dương của những âm thanh diệu kỳ ấy…
Mùa thu, màu sắc, đường nét của khung cảnh, bóng dáng của con người, cho đến
không gian, thời gian…Tất cả đều rất mơ hồ, không rõ nét, không xác định, mà bảng
lảng trong màn sương khói của những giấc mộng và những kỷ niệm không phai.
Và rồi…không hiểu sao buồn chở một hồn đầy?.
Không gian như có giây tơ
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
Trả lờiXóahãng vé máy bay eva
vé máy bay đi mỹ hạng thương gia
hang may bay korean air tai tphcm
mua vé máy bay đi mỹ
Vé máy bay đi canada
Cuoc Doi La Nhung Chuyen Di
Ngau Hung Du Lich
Tri Thuc Du Lich