Hương đêm cuối hạ
Khi cái nắng hè tung lửa đã dịu bớt, bản giao hưởng muôn đời
của loài ve cũng đã ngớt miên man, phượng đã thôi trút cơn mưa cánh hồng về đất
thì cũng là lúc mùa Lộc Vừng trổ hoa, một mình cài trâm tự làm đám cưới.
Không rực rỡ sắc màu, không ngào ngạt hương thơm, mùa
hoa Lộc Vừng đến và đi lặng lẽ. Chỉ có hương Lộc Vừng ngai ngái mê hoặc lòng
người yêu mến cái tĩnh lặng mà tinh khiết của hương đêm cuối hạ.
Đường phố và ven hồ như thơ mộng
hơn, trữ tình hơn và mướt mát hơn khi mùa Lộc Vừng đến. Những dải hoa Lộc Vừng
buông lơi trên nền rêu cũ, thả chiếc mành mành thiên nhiên. Những dải hoa
du dương theo làn gió nhẹ phô diễn vẻ đẹp kiêu sa có một không hai, như
nàng con gái khuê các đến tuổi cập kê, cài lên mái tóc xanh những chiếc trâm hồng
ngọc.

Thuở nhỏ nơi sơ tán, khi trẻ con làng tôi
quất trâu ra chòm đồng là bắt đầu các trò chơi mà không biết đã có tự bao giờ.
Trẻ con làng cứ thế mà lớn lên bên nhau cùng với các trò chơi ấy. Bọn con trai
bắt cua nướng, bọn con gái nhặt hoa Lộc Vừng kết thành tràng hoa đội lên đầu
chơi trò đám cưới.

Vậy là đã 40 năm. Cây Lộc Vừng bên mái chùa cổ
kính Tường Vân vẫn nép mình vào vách núi Đốn Sơn mà hưởng cái mát rượi hơi nước
của con sông Cầu Chày mỗi ngày và hưởng cái hơi đêm sương lạnh của núi tỏa ra mỗi
đêm mà nõn nà trong ngọc như gái làng tôi vào hội tháng tư, đầu quân
khiêng kiệu Thánh Trần.
Lộc Vừng hồ Gươm
Thành phố khi trời còn mờ sáng, trên con đường đến trường,
Lộc Vừng rụng đỏ ngã tư. Một cái gì rất đỗi thân quen vụt trở về. Tôi dừng xe
và lấy chiếc điện thoại 5.0 ra bấm và bấm... những cánh hoa đêm qua rụng xuống
như trải thảm, như người ta vãi ngô, hồng mặt đất. Trẻ con phố giờ này còn đang
ngủ, trẻ con phố không chơi hoa Lộc Vừng rụng...Thời sinh viên sống thủ đô, chiều hồ Gươm thả bước, tóc mây lả
lướt ven hồ, lũ con gái chúng tôi mơ màng với những vốc hoa Lộc Vừng kết những
hình trái tim đỏ thắm, mơ về một tình yêu thắm màu. Kỷ niệm như mới hôm nào mà
đã xa vời vợi...

Những ngày cuối hạ, khi tuổi trời đã cho mình sự
nhạy cảm giao mùa, sự cảm nhận rõ rệt về thời gian đang đi qua ngay trong chính
con người mình... tôi bỗng sinh ra hay hoài cổ nhớ thương, tiếc nuối, hay ngẫm
ngợi...

Con đường của mặt trời mỗi ngày đã dịu nắng khi đi và đêm về đã bắt đầu lành lạnh hơi sương gió. Một mùa hoa Lộc Vừng nữa lại trôi qua...
Đặng Phương Mai
hãng bay eva
vé máy bay giá rẻ đi mỹ khuyến mãi
korean airlines
vé máy bay đi mỹ mùa nào rẻ nhất
giá vé máy bay đi canada
Nhung Chuyen Di Cuoc Doi
Ngau Hung Du Lich
Tri Thuc Du Lich