Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

Tuyển tập những bài thơ hay về các loài hoa

Tuyển tập những bài thơ hay về các loài hoa
Long lanh hoa hồng!
Anh tặng em đóa hồng trong một sáng ban mai
Long lanh quá mặt hồ ơi xao nhẹ
Em nghe trái tim mình run lên khe khẽ
Thầm thì em gọi...hoa ơi!
Anh đang ở đâu rực rỡ ánh sao trời
Xin hãy lắng nghe tiếng hoa hồng tỏa ngát
Xin hãy nhìn bầu trời xanh bát ngát
Bồng bềnh trôi một sắc thắm xanh màu!
Một đóa hồng đỏ thắm nỗi nhớ nhau
Trong sương sớm nồng nàn thơm hoa gọi
Mặt trời về mỗi sớm chiều chói lọi
Hương sắc ngời ngan ngát ở trong nhau!
Hoa Bằng Lăng tím
Có loài hoa mới gặp một lần
Mà lòng nhung nhớ đến bâng khuâng
Màu hoa tim tím bằng lăng nở
Quyến rũ hồn anh lúc chiều dâng.
Em yêu hoa tím lúc còn thơ
Đến tuổi đôi mươi mắt mộng mơ
E ấp nhìn hoa qua cửa sổ
Lòng say rung động với sắc tơ.
Ở cạnh nhà em, anh yêu thơ
Yêu bằng lăng tím cả trong mơ
Yêu người con gái ngây thơ ấy
Vắng bóng em lâu cũng thẫn thờ.
Vào một đêm trăng, ta yêu nhau
Dưới vòm hoa tím, nụ hôn sâu
Tình yêu say đắm như mộng tưởng
Bằng lăng nhuộm tím mối tình đầu.
Ngày tháng dần trôi hoa nở lại tàn
Tình ta tím mãi cứ mênh mang
Ngọt ngào, đắm đuối và thương nhớ
Lòng em thổn thức mỗi mùa sang.
Cuộc tình đâu có mãi bình yên
Chớp ở chân mây đã lóe lên
Mây đen kéo đến và gió dữ
Bão tố lòng ta hay trời đêm?
Em phải theo ba đi rất xa ...
Chia tay với cả một mùa hoa
Tình ta đau đớn vì ly biệt
Nước mắt nghẹn ngào cứ ứa ra.
Thiếu em, lòng anh cô đơn trống trải
Bằng lăng buồn, màu tím cũng lạt phai
Thành phố nhỏ chìm trong mưa lạnh
Đêm u sầu, tiếc nuối, nhớ thương ai?
Mỗi lần hoa nở, một lần đau
Tình yêu ngày ấy có còn đâu
Bằng lăng kết trái: tình oan trái
Xin gửi cho em chốn tuyền đài.
Dòng sông và hoa Lộc Vừng
Con sông là em tuổi mười tám
Phổng phao lớn rồi trắng nõn đôi cánh tay
Hoa lộc vừng rắc xuống khoảng sông này
Thảm nhung đỏ trải dài dòng sông nhớ
Lộc vừng ơi, cháy khát khao như lửa
Cho đôi lứa mình mơ ngày cưới trao duyên
Hoa lộc vừng rơi rụng để lộc biếc trinh nguyên
Trái sẽ đậu vin cành tay em hái
Lộc vừng ơi, ta thấy em trẻ lại
Sông mãi êm đềm... sông chảy mãi khôn nguôi!
Mùa hoa cải
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.
Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình anh biết thôi
Mình anh không dám hái
Hoa cải bay về trời.
Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui anh trở lại
Ngày em đi lấy chồng.
Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
Mùa hoa Bưởi
Chẳng phải vô tình em nhớ tháng ba
Nhớ về anh nhớ mùa hoa bưởi
Cánh hoa rơi lòng em bối rối
Chút hương thầm làng bãi lan xa
Chẳng phải vô tình em nhớ tháng ba
Ngõ nhà anh đầy hoa xoan tím
Nhớ bến sông thuyền ai ghé bến
Hương bưởi quê mình níu khách sang sông
Nhớ tuổi thơ em nhặt bông bưởi trắng
Tháng ba này mẹ giã bánh trôi
Anh lớn lên -đi vào quân ngũ
Chúng mình mỗi đứa mỗi nơi
Em về làng giữa mùa hoa bưởi
Hương hoa thơm ướp nước gội đầu
Mẹ bảo anh mùa này nơi biên giới
Hai đứa mày có nhận tin nhau?
Chẳng thể nào giấu mẹ được đâu
Chúng mình yêu nhau từ mùa hoa bưởi
Em đi học xa quê, xa mẹ
Anh về phép thăm nhà buổi ấy tiễn em
Chúng mình dọc lối ngõ quen
Vườn tím hoa xoan, trắng ngần hoa bưởi
Chiều chia tay có gì bối rối
Trăng mọc bao giờ hai đứa không hay
Một mùa hoa chúng mình chia tay
Một mùa mong ngày gặp lại
Ôi mùa hoa lòng em mong đợi
Mùa hoa quê mình, hoa bưởi tháng ba.
Hoa Anh Đào
Đêm qua một đóa anh đào
Rưng rưng cánh lệ rơi vào giấc mơ
Thấm vào ướt đẫm mắt thơ
Tỉnh ra buốt lạnh...bơ vơ đêm dài
Hoa Cúc vàng 
Bên em một đóa cúc vàng
Sẫm vào màu nắng thu sang tặng người
Mới hay tình cảm đất trời
Hòa vào bông cúc dâng mời, người ơi
Hoa Ngọc Lan 
Trắng thơm giọt sữa trời cao
Lẫn vào vòm lá dì dào thẫm xanh
Hương nồng đã quện vào anh
Xin làm ngọn gió trong lành bên em
Hoa Sen 
Sen hồng, sen trắng, sen vàng
Chung hương thơm ngát khẽ khàng vương vương
Lắng sâu về chốn ngọn nguồn
Từ miền bùn tối ủ hương dâng đời
Hoa Quỳnh 
Quỳnh ơi, tan trắng vào đêm
Thắp lên ngọn lửa ấm êm tình đời
Tỏa hương an ủi phận người
Làm tươi mát lại đất trời nặng đau
Dưới giàn Thiên Lý 
Nhà nàng có cái giậu thưa.
Có giàn thiên lý đong đưa hoa vàng .
Kể từ bên ấy có nàng .
Lá xanh,thiên lý hoa vàng thêm sai.
Mỗi lần nàng đứng tưới hoa.
Nghiêng nghiêng mái tóc như là suối mây.
Thoáng nghe thoang thoảng hương bay.
Hương hoa hay chính tóc mây hương nàng?!
Vô tình tôi mãi ngóng sang.
Vô tình nàng cũng nhìn sang bên này!
Hương hoa thiên lý _ Ô hay!...
Cũng vô tình cứ bên này thoảng qua !!!!
Bẵng đi mấy độ thu già.
Tôi về mong ngắm giàn hoa với nàng.
Ô hay!_ trơ trọi cốt giàn.
Vắng hoa,vắng cả!_ Dáng nàng cũng không!
Cớ sao hoa chẳng còn bông?!
Lá không còn lá, hương nồng chẳng sang?!
Thì ra nàng đã sang ngang .
Tóc mây với cả hương nàng cũng theo!...
Trên giàn vắng bóng hoa leo.
Thản nhiên gió vẫn cố trèo sang đây!
Thiếu hương hoa,vắng tóc mây 
Trời buông mấy sợi tơ gầy...giăng giăng!!!
Cớ gì một dáng người dưng.
Với giàn thiên lý mà bâng khuâng lòng!!
Giàn hoa với dáng một người.
Theo tôi suốt cả quãng đời thanh xuân...!
Có một loài hoa tên Anh thảo 

Hoàng hôn từ tốn buông màn
Sương long lanh gọi ngày tàn trăng lên
Giữa ngàn sao mọc êm đềm
Hoa Anh Thảo muộn theo đêm trở về
Như ẩn sĩ ngậm lời thề
Trăng lên hoa nở chẳng hề đơn sai
Hoa ơi hoa nở vì ai
Lặng thầm nhan sắc đêm dài lẻ loi
Để khi nắng sớm mai soi
Lại từ tạ nhận thiệt thòi ra đi...
Hoa Xương Rồng nở 

Biết là em quá xa rồi
Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
Cõi riêng nào có nguôi nào
Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
Bời bời ngọn gió ngổn ngang
Hoa xương rồng vẫn nở vàng lối xưa
Ngõ tre nghe lá đổi mùa
Bóng em khuya sớm, nắng mưa đi về
Mẹ cười, mắt bỗng đỏ hoe
Anh ngồi nghe gió thổi se lá vườn...
Thương anh mẹ gọi bằng con
Có gì ấm áp, gần hơn mọi ngày
Có gì vời vợi nước mây
Anh thành khách lạ qua đây ghé nhờ
Bến quê còn nỗi hẹn hò
Mình anh trở lại... con đò đã sang
Nhớ em anh dạo thăm làng
Sương thu bảng lảng đôi hàng cây thưa
Đường xưa thoáng chút hương xưa
Chiều quê như có em vừa đi qua
Miên man anh lại về nhà
Giếng thu với mảnh trăng ngà có nhau
Tưởng như em mới gội đầu
Gương con treo vội lệch sau cột nhà
Tưởng như em mới bước ra
Nghe đâu sang ngoại biếu bà bát canh.
Hoa xương rồng nở... xanh xanh...
Hoa Cỏ May

Cát vắng, sông đầy cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu
Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm dày
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay .
Hoa Cúc

Có thay đổi gì không cái màu hoa ấy
Mùa hạ qua rồi lại đến mùa thu
Thời gian đi màu hoa cũ về đâu
Nay trở lại vẫn còn như mới mẻ
Bao mùa thu hoa vẫn vàng như thế
Chỉ em là đã khác với em xưa
Nắng nhạt vàng, ngày đã quá trưa
Nào đâu những biển chờ nơi cuối đất
Bao ngày tháng đi về trên mái tóc
Chỉ em là đã khác với em thôi
Nhưng màu hoa đâu dễ quên nguôi
Thành phố ngợp ngày nao chiều gió dậy
Gương mặt ấy lời yêu thuở ấy
Màu hoa vàng vẫn cháy ở trong em
Nguồn: Sưu tầm
Theo http://vforum.vn/

1 nhận xét:

  Thơ có cần thiết cho đời sống? 10 Tháng Ba, 2023 Trong kỷ nguyên nghe nhìn, thơ đang có khoảng cách với đời sống. Độc giả thèm khát nh...