Thứ Ba, 30 tháng 3, 2021
Tết ở Quy Nhơn
Quy Nhơn là nơi tụ nhân, nơi tụ nghĩa. Nhưng với tôi, Quy Nhơn còn hơn thế. Đó là nơi tụ anh em, bạn bè tôi. Mười năm tôi ở Quy Nhơn, căn phòng vợ chồng tôi bắt đầu là 12 mét vuông, ở khu tập thể 398 Trần Hưng Đạo. Sau 5 năm, tôi được chuyển tới căn phòng 24 mét vuông, gấp đôi căn phòng cũ, ở khu chung cư tỉnh mới xây cho cán bộ chưa có nhà ở. Tôi có chút may mắn, được lãnh đạo tỉnh biết đến, biết tôi ở căn phòng quá chật hẹp, lại thường xuyên sáng tác trên một chiếc “bàn” vốn là một chiếc băng làm bằng gỗ tạp người ta để chậu hoa. Nhưng căn phòng 12 mét vuông ở tầng hai ấy của tôi trong suốt 5 năm không lúc nào ngớt khách. Rồi ở 5 năm sau, căn phòng 24 mét vuông của tôi càng đông khách hơn, có lẽ vì… rộng hơn? Khách rất đa dạng, từ các nhà văn nhà thơ lớn danh và lớn tuổi như Xuân Diệu, Văn Cao, Hữu Loan, Phùng Quán, Phạm Hổ, Nguyễn Thành Long, Nguyên Ngọc, Vũ Ngọc Liễn, Trần Hinh… - những người mà tôi rất yêu mến và kính trọng, tới các nhà văn nhà thơ cùng trang lứa với tôi, như Nguyễn Thụy Kha, Nguyễn Trọng Tạo, Trung Trung Đỉnh… Rồi tới bạn bè anh em “nửa ngoài nửa trong xã hội” nhưng thân thiết với tôi, rồi tới các đàn em quý mến tôi và tôi quý mến họ, rồi tới anh em giang hồ thứ thiệt như “Sơn Đông mãi võ” Hàn Phi Quang… Rồi tới… Chưa kể, nhà thơ Ngô Thế Oanh bạn tôi thì thường xuyên ăn cơm ở căn phòng 12 mét vuông của tôi, nhà thơ Từ Quốc Hoài có nhà ở gần tôi nên thường chạy tới chơi, rồi anh Mai Hoàng - cán bộ Ban Tuyên huấn - nhưng là anh em thân thiết nên thường lui tới. Khi về khu nhà tập thể của tỉnh thì có vài ba chú em thường xuyên cư trú tại nhà tôi, dù không có hộ khẩu. Rồi các nhà thơ mới nổi, các nhà thơ tiềm năng, các nhà thơ triển vọng… Họ coi căn phòng nhà tôi như một “chòi thơ” mát mẻ, nơi tạo nguồn cảm hứng cho họ. Tôi rất vui vì điều đó, dù mình không hề được Hội nhà văn phân công làm công tác “bồi - dưỡng - tiền - hội - viên” này. Gần như nhà tôi, cách vài ngày lại có khách. Vui thì vui mà lo thì lo. Vui thì ai cũng biết, còn lo thì nhiều khi chỉ vợ chồng tôi biết. Không lo gì cao xa, chỉ lo… thiếu tiền đi chợ, thiếu tiền mua rượu, dù là rượu rẻ tiền. Nhưng bạn bè, anh em “ngoài xã hội” luôn là quý nhân phù trợ tôi. Nhiều lúc nhà hết gạo, thì đột nhiên chú em Huệ “đen” - một nhà thơ tiềm năng kiêm tài xế chạy xe tải Kamaz chở gạo của Công ty Lương thực miền Trung lại ào đến, đạp xuống cho vài bao gạo. Một bao để nấu cơm ăn, dĩ nhiên, còn một bao bán lấy tiền mua thức ăn và mua… rượu, càng dĩ nhiên hơn. Nhưng trời thương, tôi vốn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Giải mã tục cúng Thần Tài vào mùng 10 tháng giêng âm lịch
Giải mã tục cúng Thần Tài vào mùng 10 tháng giêng âm lịch Khoảng hơn 10 năm trở lại đây, trên báo chí và mạng xã hội thường phản ánh chuyệ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét