Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2021
Gió thổi qua ghềnh
Hắn chợt nhận ra rằng lâu lắm rồi mình chưa có thời gian ngồi
ngắm biển quê mình. Những đứa trẻ ở trần, da đen giòn, tóc lơ phơ cháy nắng vượt
qua những nền nhà chỏng chơ gạch vỡ, vòng quanh hàng rào lưới ùa xuống biển.
Chúng cười đùa, rượt đuổi, lặn ngụp cùng con sóng mà chẳng thèm quan tâm người
lớn đang lo lắng điều gì.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét