Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021
Có một ngày như thế
“Cha bố chị, con gái gì mà cứ lồng như ngựa vía, tính lại nghịch
ngợm như con trai. Rồi thì ế thôi con ạ”. Không biết bao nhiêu lần mẹ bảo tôi
như thế. Nhưng tôi chẳng hề bận tâm tới việc đó. Ngày tôi quyết định làm đơn
xin nhập ngũ, hai mắt mẹ sưng húp và đỏ mọng. Rất may mắn, học xong Trung cấp nấu
ăn tôi được điều động về công tác tại Phòng Bảo đảm, Cục Hậu cần, Binh đoàn
Hương Giang. “Tôi là Lê Anh Nuôi”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét