Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021
"Đồi lau sau hoa tím" - Những mảnh ghép ký ức
"Đồi lau sau hoa tím"
Sau mấy năm công tác ở miền biên viễn Hà Giang, tháng 5 năm 2009, tôi về học lớp
giáo viên tại Hà Nội. Cuộc đi này với tôi là sự chuẩn bị cho cuộc ly biệt với
Hà Giang, mảnh đất tôi đã yêu, thực sự yêu bằng cả trái tim của người lính trẻ.
Ở Hà Nội, môi trường học tập mới, bạn bè mới, những xô bồ, ồn ào phố xá bên
ngoài bức tường đơn vị càng làm tôi nhớ về vùng cao nguyên thẳm xa, hiu hắt buồn
và đồng đội ở đồn biên phòng. Mấy tháng ròng, có nhiều đêm tôi mơ về những đỉnh
núi, những rừng cây, những gương mặt người… Cũng thời điểm này, Tạp chí Văn
nghệ Quân đội đang tổ chức cuộc thi truyện ngắn trong hai năm 2008-2009.
Tôi đã đăng ba truyện viết về miền núi. Với một cuộc thi văn chương của quân đội,
điều ban tổ chức trăn trở, mong chờ nhất là tìm được những tác phẩm hay viết trực
diện về người lính trong thời bình. Một hôm, nhà văn Đỗ Tiến Thụy gọi cho tôi bảo:
“Hay chú viết một cái về lính đi, ở đồn thiếu gì chuyện để viết”. Một gợi ý
hay, rất đúng lúc. Đồi lau sau hoa tím, một trong hai truyện ngắn đoạt giải
của tôi ra đời ở hoàn cảnh như thế.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét