Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021
Dốc thẳng
1. “Đi chứ?”.
4. Dù sao Hựu cũng còn có điều để chờ mong. Còn Xuyên, anh trông
đợi điều gì? Xuyên không biết nữa. Nhiều lúc Xuyên tự hỏi hay là bỏ đi, nhưng
đi đâu, làm gì? Xuyên thấy sợ. Một nỗi sợ hãi mơ hồ len lỏi dọc con tim. Bước
chân Xuyên đã quen với những lối đi giữa những hàng cây cao su bạt ngàn lá, đến
mức nhắm mắt giữa rừng cũng mường tượng ra hướng quay về nông trường, quen với
tiếng quạt quay vè vè giữa ngày hè nóng nực như phẩy ruồi, bởi dòng điện từ đập
nước ngăn giữa lưng chừng đồi chỉ đủ quay được tuabin đến đó, quen bữa ăn mồ
hôi rơi mặn vào bát canh, quen với tiếng nước chảy từ khe núi, ồ ồ mà êm tai,
không làm ruột gan cồn cào như tiếng lũ lên quê anh dạo trước.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tình yêu của biển – Chùm thơ của Lê Nhi 1 Tháng Tư, 2023 Thì ra biển cũng bạc lòng say đắm/ nhuộm đen khuôn hình, trắng tấm sắt son/...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét