Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021
Đế đô một thuở…
Tôi chỉ là một cây chò nâu mọc tự nhiên trong rừng quốc gia Đền Hùng. Khi còn là hạt mầm nằm trong lòng đất, tâm hồn tôi đã được ấp ủ bởi nhiều địa tầng lịch sử. Từng hạt mưa ngấm xuống cũng mang đến câu chuyện của vùng đất linh thiêng Nghĩa Lĩnh. Đất kể với tôi về thời xa xưa. Về Lạc Long Quân, Âu Cơ và bọc trăm trứng nở ra một trăm người con khôi ngô tuấn tú, xinh đẹp, chính là tổ tiên của dân tộc Việt Nam. Năm mươi người theo cha xuống biển, năm mươi người theo mẹ lên núi. Bà Âu Cơ tự suy tôn người con trưởng lên làm vua, hiệu là Hùng Vương. Rồi đất kể với tôi về nước Văn Lang và mười tám đời Vua Hùng cai trị. Tôi như nghe thấy tiếng vó ngựa dồn đuổi giặc Ân. Nghe thấy tiếng vươn vai của Thánh Gióng trước khi xông pha ra trận. Nghe thấy tiếng Mỵ Nương Thiều Hoa đang ngồi dệt lụa. Khi tôi nhú mầm đội đất vươn lên đã được tiếng gió lao xao của đại ngàn hòa với tiếng vỗ sông Hồng, sông Lô chào đón. Kể từ đó tôi sống cuộc đời của một thân cây tươi xanh nuôi khao khát vươn cao để ngắm nhìn những núi đồi nối tiếp. Để vẫy gọi những bước chân đang mỗi ngày hướng về đất Tổ…
Tôi - cây chò nâu mọc ra trong cánh rừng nguyên sinh ở Đền
Hùng đang được sống một cuộc đời ý nghĩa. Những buổi sáng trong lành, tôi vươn
cành lá ngắm từng đám mây bay ngang qua núi non điệp trùng, cánh đồng tươi xanh
màu mỡ. Những dòng sông yên ả bên lở bên bồi. Gần thôi những đồi cọ, vườn chè,
lũy tre xanh ngát. Tiếng gà gáy gọi mặt trời nhô lên đỉnh núi. Tiếng nghé ọ gọi
nhau ra đồng. Tiếng của người nông dân hồn hậu. Tiếng mộc mạc chân chất chợ quê
với nải chuối, mớ rau, nón lá, bánh đa, cá thính… Tất cả những âm thanh quen
thuộc ấy sao giống như bài thơ của cô giáo trong lớp học trường làng: “Tiếng mẹ
gọi trong hoàng hôn khói sẫm/ Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về/ Có con nghé trên
lưng bùn ướt đẫm/ Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre” (2) . Hỡi Ngã ba Bạch
Hạc. Hỡi ngọn Ba Vì ẩn hiện phía xa. Hỡi Tam Đảo mờ sương hùng vĩ. Tôi yêu biết
bao cảnh non nước hữu tình, đất đai trù phú. Mới chợt hiểu vì sao thuở xa xưa
sau khi đã đi khắp mọi miền Vua Hùng lại chọn đây làm đất đóng đô…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tưởng chừng như
Tưởng chừng như (Nói với Gaston, 15.Dec.2013-15.Dec.2020) Đập cổ kính ra tìm lấy bóng Xếp tàn y lại để dành hơi (Khóc Bằng Phi, Vua Tự Đứ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét