Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

Quán cà phê lưu giữ dòng nhạc tiền chiến

Cafe lưu trữ nhạc tiền chiến
Giữa lúc cao điểm của cuộc sống hiện đại ngày nay, Thống Lộc Vàng là nơi mà các chủ quán cà phê cũ vẫn còn khó khăn để bảo tồn giá trị dòng không thay đổi âm nhạc theo thời gian cho các thế hệ tương lai.
những người yêu thích nhạc vàng tại Hà Nội sẽ không phải là rất quen thuộc với tên Lộc Vàng - ca sĩ bước ra khỏi cuộc sống đầy bi kịch, nhiều nước mắt. những người đam mê âm nhạc của mình thường xuyên lui tới các quán cà phê mang tên ông để thả hồn với âm nhạc, không phải sống lại những năm của một quá khứ xa xôi. 
Mỗi tuần, anh đã hát trong tất cả niềm đam mê hoàn toàn ban đầu để phục vụ những người yêu thích âm nhạc trẻ Hà Nội. Ở tuổi 70, giọng ca vàng Lộc vẫn còn khỏe mạnh, tâm trạng và đời sống tình cảm như sự mất mát nhiều hơn, đau khổ quyết tâm của mình để theo đuổi âm nhạc lãng mạn, trữ tình của mình.
"Nghệ sĩ Lộc Vàng trải qua một cuộc sống không biết đến hoang dã, khôn ngoan".
Tọa lạc tại số 71 Trich Sài Road, dọc theo gió Hồ Tây, quán cà phê vàng Lộc Nguyễn Văn Lộc (sinh năm 1945, rằng cuộc sống vẫn được biết đến như là ca sĩ Lộc Vàng) là địa chỉ cho những người thân yêu những người yêu nhạc tiền chiến (màu vàng ban nhạc) của dân tộc. Tên và biểu diễn âm nhạc độc đáo tại cửa hàng của mình từ lâu đã được vào tâm trí của Hà Nội cổ, sau đó mỗi thời gian truy cập vào cửa hàng, thưởng thức âm nhạc đặc biệt được, nó được tắm trong cảm xúc, suy nghĩ hoài lạnh và phản ánh, để tìm kiếm thư giãn thật sự, trở lại để năm tháng qua của cuộc sống, trải nghiệm nhiều trong cuộc sống hôm nay.
Ông Nguyễn Văn Lộc quán cà phê này mở cửa vào năm 2008, một tuần, quán bar nhạc sống ông làm việc 03:00, thứ 2, thứ 5, thứ 7 tại 20h30 đến 22h30 khe thời gian. Những ngày này, các cửa hàng đông đúc hơn bình thường. 
Bất cứ ai lần đầu tiên đến mua sắm, gặp người đàn ông đã biến mùa thu cảm thấy ấn tượng. Ấn tượng bởi những cử chỉ ân cần, tình cảm của mình cho đội khách và nếu bạn có thời gian để ngồi nói chuyện, bạn sẽ bị ám ảnh bởi những thắt lưng buộc bụng mạnh trong đôi mắt đẫm lệ, chúc khóc của mình. Ông chia sẻ rằng anh mở quán cà phê này cho các mục đích kinh doanh, nhưng chỉ với một mong muốn duy nhất: muốn bảo tồn âm nhạc trữ tình trước năm 1945 đang dần bị xói mòn quý giá đối với các quốc gia bằng một quan điểm các lớp học của ông bây giờ là ca sĩ hát giọng Opera không phải đại diện cho tiếng nói của tất cả người dân Việt Nam. Và đáng chú ý hơn, cuộc sống bi thảm, nhiều nước mắt của anh cũng oán với âm nhạc này.
Ông nhắc lại rằng, kể từ khi tôi là một đứa trẻ, ông là người cha tài năng trồng ca lãng mạn, của nhạc vàng đậm, anh ngân nga và hát mỗi ngày say đắm những giai điệu mượt mà, quyến rũ của cô. Tại thời điểm đó, ông và bạn bè của ông sẽ tập trung đánh dương cầm, hát với nhau. Dần dần truyền âm nhạc trong tâm trí và lớn lên theo những kỷ niệm của thời thơ ấu của mình.
Nhưng cuộc đời đầy sóng gió cuộc đời mình đến bên cũng bắt nguồn từ tình yêu âm nhạc, mà đã dẫn ông đến một biến định mệnh với những năm đen tối nhất: Trong những năm 1970, nhạc tiền chiến được đánh đồng với ban nhạc vàng tình cảm, không được coi là một giá trị được phổ biến. Ông và bạn bè của ông đã bị kết án nhiều năm tù. Chôn tuổi trẻ của cuộc sống phía trước đẹp nhất của tất cả các lao động của mình, sau khi ra tù, ông đã đi khắp mọi nơi, như nhiều công việc để đi qua những khó khăn và thách thức của thời đại. Ông nói rằng ông đã may mắn được gặp người vợ hiền, là đồng tác cộng khổ trong những ngày khó khăn nhất. Anh còn nợ vợ
Khi định cư ở nhiều, xem xét, ông mở cửa hàng. Ông quản lý để mở quán cà phê với một mong muốn mang âm nhạc đến với công chúng hát ba lần nhưng không thành công, phần lớn là do những câu chuyện nền. cửa hàng cà phê nhỏ tại là kết quả của nhiều năm của ông về nỗ lực và bạn bè. Rất ít người biết rằng đằng sau sự thăng hoa ca hát trên sân khấu, anh phải vật lộn nhiều ngành nghề, ngay cả khi ông đã phải bán nhà, cầm cố tài sản ít ỏi của mình để quyên góp tiền để duy trì tính nhất quán.
Để giữ gìn và trân trọng những nét đẹp văn hóa của một ngàn năm đô của nền văn minh đã ở lần bị bỏ quên và bị bỏ rơi một điều đáng tiếc cách này, ông đã rất khó tính khi chọn ra những giọng ca sĩ đích thực, chuẩn âm sắc, "người hát ở Hà Nội Việt Nam", có thể truyền đạt những cảm xúc thật của bài hát, lấy người nghe trở lại quá khứ. Họ là những ca sĩ nghiệp dư bước ra khỏi cuộc sống, cùng mối quan tâm với âm nhạc dân tộc và có khả năng thổi vào các ca khúc bất hủ đi cùng năm tháng.
Trong không gian cửa hàng nhỏ của mình, hình ảnh của mình treo trên tường mà tôi ngưỡng mộ nhạc sĩ như Đoàn Chuẩn, Văn Cao, Trịnh Công Sơn. Ông thuộc lòng tác phẩm và tác phẩm của họ bởi Nguyễn Văn Thương, Đặng Thế Phong, Nguyễn Văn Khanh, Phạm Duy, Quảng Châu Kỳ ... Sau năm 1945 có những bản sao của Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng ... mỗi đêm anh hát với tất cả trái tim mình, để phục vụ lợi ích chung.
Nói về những kỷ niệm với quán cà phê này, ông có phần tự hào nói rằng có những người ở Sài Gòn, các tỉnh xa, thậm chí những người nước ngoài muốn nghe âm nhạc Việt Nam đến để nghe cửa hàng của mình. Các bài hát tình yêu nhúng trong ký ức, khắc vào tâm trí của người dân trong các nghệ sĩ cũ có đề cập đến "Các chị em miền Nam" của Đoàn Chuẩn, "đêm đông" của Nguyễn Văn Thương, "Nới lỏng tay đua" của Nguyễn Văn Khanh, "tìm kiếm ký ức "của Nguyễn Văn Thái và không thể thiếu" Niệm khúc cuối cùng "của Ngô Thụy Miên - ca khúc như nghe khi vợ ông vẫn còn sống.
Những người đã từng là khách hàng quen của nhà hàng của mình, cũng sẽ cảm thấy sự chân thành hơi hiếm ông cho người vợ quá cố của ông. Anh sẽ không bao giờ ngừng khóc bên trong vì mất mát, hy sinh cho gia đình nhỏ của mình. Mỗi khi bạn đề cập đến vợ của mình, ông đã nghẹn. Năm 2002, vợ ông đã không khỏi bệnh, cô đã chết trong khi các gia đình đã phá vỡ tất cả mọi thứ, để lại nỗi đau to lớn và mang theo một phần của linh hồn mình cho mộ. Trong suốt 13 năm, kể từ khi vợ ông qua đời, những kỷ niệm của vợ, anh đứng trên sân khấu khô, với tất cả tâm hồn tôi hát những bài hát mà người vợ yêu của mình: "Mặc dù trời mưa tôi sẽ đưa bạn đến sự kết thúc của cuộc sống / Ngay cả khi những đám mây hay cơn bão có thể kéo qua đây ... Ngay cả nếu tôi muốn, muốn một ngàn chữ, có một cuộc sống / nó quá muộn / Oh yêu nào xin vẫn yêu em. " 
Video của quán cà phê vàng Lộc.
Nhiều người Hà Nội đến cửa hàng của mình như là một thói quen, một nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Ông cũng đối xử với khách hàng của mình chân thành hiếu khách của người tri kỷ bị thương, họ chia sẻ niềm đam mê cùng hát và thưởng thức âm nhạc. Vì vậy, không ngạc nhiên khi thấy cửa hàng ông chủ quen thuộc hầu hết mọi người và luôn dành thời gian để đặt câu hỏi, nói chuyện với họ.
Cuộc sống người dân của mình vẫn tin rằng ông có một sức mạnh kỳ lạ bên trong để có thể đứng lên để bão và vẫn hát cuộc sống của tôi với tất cả tâm hồn và trái tim của tôi với những vết sẹo sẽ không bao giờ lành trên sân khấu ngày hôm nay. Nhưng giọng điệu là tên giống nghệ sĩ bước ra khỏi cuộc sống của cô mãi mãi phạt đời đời, bất tử trong trái tim của những người yêu thích âm nhạc.
Lộc Vàng Cà phê - Mùa xuân mơ ước 
 Cà phê Lộc Vàng - Thu quyến rũ 
 Cà phê Lộc Vàng 
Gửi chị em miền nam
 Lộc Vàng Coffee - The Last Tình yêu 
Lộc Vàng Cà phê - Mùa thu cho bạn 
Cà phê Lộc Vàng - Mộng chiều xuân 
Bài và ảnh: Anh Quân
Nguồn Congluan
Theo  http://emdep.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị Đèo Prenn ngun ngút sắc trời// Hờ hững ngang chiều dải lụa nàng tiên rơi mùa hội trẩy/ Lả lướt theo ...