Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Con đường mùa thu

Con đường mùa thu 
Là chiếc là vàng rơi cuối phố, là cánh chim lướt vội qua nhành ngọc lan.
Là cơn gió vi vu qua khung cửa nhỏ, là trái tim đang rộng mở vào đời.
Hay là một nỗi nhớ bâng quơ theo cơn mưa chiều vội vã, nỗi nhớ mùa thu…
Mùa thu, là một nỗi nhớ vô hình nhưng vẫn gọi tên. Thu lặng lẽ pha chút vấn vương, thu ngờ ngợ hiểu, ngờ ngợ yêu nhưng thu không vội vã. Thu chẳng quên tên nhưng không dám gọi, có lẽ cũng chẳng phải yêu mà là một chút xáo động, một chút “lạ”, một chút và một chút thôi.
Là bởi chiếc lá trên cao kia, chín độ vàng ươm để phơi bày ra cái nét đẹp tiềm ẩn bao lâu nay, để ngọn gió xôn xao giữa một rừng cây rực rỡ sắc màu. Rồi “lá rụng về cội”, rực rỡ một lần để rủ nhau trôi về với đất mẹ yêu thương, để cánh gió thổi chiếc là tung bay vạch nên những con đường thăm thẳm mà vô hình trong không trung.
Vô hình nhưng vẫn gọi tên. Vẫn gọi lên là nỗi nhớ miên man nơi chiếc lá xa cây, nơi con đường ngày nào còn trải vàng kỉ niệm giờ chỉ còn là nỗi nhớ thu sang. Nơi chiếc lá vô hình vạch nên một nửa con tim còn sót lại của một gã lãng tử lang thang nơi góc phố cô liêu. Nơi nhè nhẹ có tiếng nhạc đâu đó chợt vang lên mang theo vào gió hương vị cà phê còn phảng phất.
Là vô tình mùa thu gọi tên em giữa cái khoảng không vốn tĩnh lặng vô hình của trái tim anh. Vô hình chiếc là kia vạch nên một con đường rất lạ, rất riêng, rồi cũng vô tình lá thu trải vàng dẫn lối anh đến bên em.
Có lẽ chưa là tình yêu,
Có lẽ là anh, có lẽ em
Có lẽ hai ta là sầu nhớ
Sầu bởi hồn ai sao một nửa
Một nửa hồn ai với nhớ thương.
Có lẽ là anh, có lẽ em Có lẽ hai ta là sầu nhớ
Nhớ bởi ai vào không gọi cửa
Để nửa hồn ai đợi sầu thương
Có lẽ là em, có lẽ anh
Có lẽ hai ta xa là gió
Gió gọi tình ai, ai từng hỏi
Từng hỏi mai này đợi chờ ai
Có lẽ là em, có lẽ anh
Có lẽ yêu rồi mưa sẽ tới
Mưa tới gọi màu xanh đang tới
Ươm ngọn tình yêu đón nắng mai
Có lẽ đâu đó chỉ là trong ngọn gió kia, trong tiếng lá xào xạc rơi, trong đâu đó vang lên tiếng rộn rã bởi mùa Thu.
Theo http://dongthoigian.org/



1 nhận xét:

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị Đèo Prenn ngun ngút sắc trời// Hờ hững ngang chiều dải lụa nàng tiên rơi mùa hội trẩy/ Lả lướt theo ...