Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016

Áo dài Việt Nam

Áo dài Việt Nam
"Áo dài Việt Nam", một bài thơ của Trần Kim Lan, Nhạc Sĩ Kiều Tấn Minh phổ nhạc, mời các bạn cùng nghe tiếng hát của Thái Minh Nguyễn.
"Dẫu đi khắp chốn cùng trời
Áo dài vẫn mãi rối bời nhịp tim..."

Áo dài Việt Nam - Thái Minh Nguyễn
Thái Minh Nguyễn
Tà Áo Trắng
Chiều tơ trong nắng đàn cò trắng.
Vạt áo trinh nguyên rộ phố phường.
Tôi về chăm bón vườn hoa cúc.
Ấp ủ trong tim dáng người thương.
Góc phố con đường thân quen quá.
Tìm dấu chân ai bước đến trường.
Mỗi chiều tan học thầm đứng đợi.
Lối ngõ tương tư rợp bóng đường.
Thương mái tóc thề phơi trong nắng.
Giọt mồ hôi đọng ướt tóc mai.
Van trời thôi chiếu tia nắng chói.
Để mái huyền nhung mọc thêm dài.
Lối về vướng bụi cay đôi mắt.
Anh nguyện làm phu để quét đường.
Vườn nay đã rộ màu cúc trắng.
Hái đóa tặng em hỡi người thương.
Rợp cả trời thơ ôi màu trắng.
Quê hương bỗng đẹp bởi đàn cò.
Thi nhân dừng bước đường gió lộng.
Tung tăng cùng nhịp tuổi học trò.
Hỡi cô áo trắng trăng mười tám.

Có kẻ si mê đứng cuối đường.
Vướng bận gì chăng trong tim bé.
Lối về có nhặt sợi nhớ thương.
Thanh thanh em đạp xe ngược gió.
Nghe thoảng mùi hương của má hồng.
Vạt trắng trong tay em giữ chặt.
Như giữ hồn ai giấc mộng thầm.
Em cô tiên nữ khối mười hai.
Dấu cả trời thơ trong áo dài.
Vỗ về thương nhớ màu cúc trắng.
Như dấu tương tư bóng hình ai.
Hàng cây phượng vĩ xanh màu lá.
Nét ngọc em qua mát bóng đường.
Đầu hè búp phượng nhô màu đỏ.
Là lúc lòng tôi đỏ màu thương.
Từ dạo chia tay hè lưu luyến.
Trôi lạc bước chân giữa dòng đời.
Bao giờ trở lại dòng tương ấy.
Tim có già không giữa dòng trôi.
Tháng năm cách biệt thân lưu lạc.
Trở lại phố xưa dấu êm đềm.
Tan tác hồn ai chiều thu đến.
Đâu dáng người thương ở cuối đường.
Nguyên Thạch
Zoom in (real dimensions: 700 x 991)
ÁO DÀI O GÁI HUẾ
O TÒA KHÂM
Tóc dài ai xõa ngang lưng
Để tui nhìn trộm quá chừng…O ơi?
Đến khi quen được nhau rồi
O đi một nước, tui ngồi…câm luôn!
O THÀNH NỘI Nhà O kín cổng, cao tường
Tui vô mô đặng nên mường tượng thôi
O cười nghiêng dáng hoa khôi
Là tim tui rớt ra ngoài cươi tê!
O AN CỰU
Yêu nhau đổ- nước-nghiêng-thùng
Coi trời xanh ấy bằng vung đó tề
Rứa mà đột ngột O đi
Buồn như ri hí! Tui về mồ côi…
O KIM LONG
Xâm mình lên với Kim Long
Vì thương con mắt nhãn lồng của O
Ai dè câu hát đò đưa
Đẩy đưa tui rớt xuống Thừa Phủ ni!
O BẾN NGỰ
Xưa vua ngự ở nơi ni
Chừ tui cũng…ngự tại vì …si O
Đi lui đi tới mơ hồ
Chằm hăm xây dựng cơ đồ…tình nhân!
O ĐẬP ĐÁ
Qua đây tui cứ trông mong
O đừng lấy chồng ở rứa thương tui
Mô ngờ số phận túi thui
Ai đưa kiệu rước O rồi…Chúa ơi!
O BAO VINH

Cứ về phố cổ lang thang
Mà O chẳng chộ, tui càng nghễ thêm…
Nghễ răng cho đến chiều lên
Mênh mông sương khói đợi em lạc lòng…
O VỸ DẠ
Hết cau rồi cũng hết trầu
Áo O thôi trắng một màu tinh khôi
Qua sông buồn quá người ơi
Bên ni tui ở một trời bơ bơ…
Ầu ơ O noái, tui nghe
Chín thương mười nhớ đi về trước sau
Một mai chóng mặt địa cầu
Cũng không được bỏ, lìa nhau đó tề !
Cát biển thùy dương rợp bóng dừa
Phố yêu, Phan Thiết chiều nhẹ đưa
Rặng dương ru khúc tà áo trắng
Diễm kiều vạt trắng, nắng chiều thưa 
Nữ sinh phố biển
Chao ơi tóc rẽ đường ngôi lệnh
thương ngón tay mềm thay lược gương
phố chiều dáng biển hương nhè nhẹ
tà áo xuân xanh chớm má hồng
những buổi đi về ôm tập vở
thơm hồn tơ lụa áo trinh nguyên
đóa hoa màu trắng tương tư phố
chở nắng nguyên hương rợp bóng dừa.
Diệu Đức

Dáng Quê Hương
Niệm Nhiên
(Viết tặng bạn Trần Thị Hà Thân - "Cô Nhỏ Da Vàng")
Nắng hạ chiều nay rực sắc vàng
Vì đôi tà áo hoa Hoàng Cúc
Lụa là không gian hoà nhạc khúc
Dìu gót chân son bước dịu dàng
Bồng bềnh mây trắng chợt ngừng bay
Vì dáng thướt tha chiếc áo dài
Nhẹ nhàng vờn bay trong gió thoảng
Làm hồn viễn xứ ngất ngây say
Duyên dáng Việt-Nam giữa xứ người
Nhớ quá quê nhà, hạ vàng ơi!
Áo dài em tím hoa cà - Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thêm một bài thơ thật hay "Áo Dài Em Tím Hoa Cà", thân mời cả nhà cùng đọc.
Thơ Áo Dài thiệt vui nè các bạn.......hihihi
Ngày đầu em mặc áo dài.

Em run tay quá không cài được khuy
Bây giờ hẳn có khác đi
Run tay anh cởi hết khuy em cài.

Diệu Đức
Theo http://www.duytancircle.com/





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị

Sợi thơ vút lên vỡ ráng chiều mộng mị Đèo Prenn ngun ngút sắc trời// Hờ hững ngang chiều dải lụa nàng tiên rơi mùa hội trẩy/ Lả lướt theo ...