Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2021
Tình sầu - Trịnh Công Sơn
Nhiều người đã nói là không ai qua mặt được Trịnh Công Sơn về
nghệ thuật sử dụng chữ trong ca từ mà có người gọi ông là người phù thủy của
ngôn ngữ tạo hình ảnh. Cố nhạc sĩ Văn Cao gọi Trịnh Công Sơn là người viết nhạc
dễ dàng như rút chữ từ trong túi áo. Trong bài “Tình sầu”, Trịnh Công Sơn đã cụ
thể hóa tình yêu bằng các đồ vật, sự vật, các hiện tượng mà qua ngủ quan nhận
biết, đó là gì: là trái phá, vết cháy trên da thịt, là trái chín rụng, là áo
người tình, là bầu trời, là khói mây, là bóng cây, là reo vui trong nắng, là
cơn mưa, là cánh chim bay cao vút, là cơn bảo, … Như vậy, Trịnh đã biến một sự
kiện tâm lý thành một sự kiện vật lý, phóng hiện tượng nội giới ra ngoại giới.
Ai cũng có thể cảm nhận được, biết được, đau với nỗi đau của chủ thể. Thành
công của Trịnh phải chăng là nối được mối tương thông giữa chủ thể và tha thể
mà vấn đề lớn của triết học đã đặt ra là con người có cảm thông?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khơi lên ngọn khói chiều no ấm Đường đê cong, dáng mẹ hao gầy/ Chân bám bùn trong chiều mưa gió/ Lại có ngày nắng như đổ lửa/ Mẹ trở về ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét