Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2021
Giòng An Giang - Anh Việt Thu
Con người ai cũng có một quê hương, đó là nơi ta đã sinh trưởng, nơi chôn nhau cắt rún, nơi ta đã cất tiếng khóc chào đời trước niềm vui của những người trong gia đình quyến thuộc. Đến tuổi trưởng thành, con người thường rời bỏ quê hương để tìm cuộc mưu sinh trên vạn nẻo đời, có người ở lại quê hương gắn bó với ruộng vườn ông bà để lại, có người bôn ba nơi chốn thị thành để tìm cuộc sống sung sướng với mộng công hầu khanh tướng, có người lại tha phương cầu thực bôn ba nơi xứ người để rồi:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét