Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2021
Cỏ xót xa đưa - Trịnh Công Sơn
Tuổi càng nhỏ, trong lòng càng cảm thấy tràn lan vui vẻ, một
cách tự nhiên, không vướng bận, không nghi hoặc, không ưu lo, không xung đột.
Tuổi càng nhỏ, tâm hồn càng trong sáng, càng gần gũi với chân lý, với chính đạo,
với cảnh giới giác ngộ. Khi lớn lên, càng lớn lên, tính trong sáng trong tâm hồn
con người càng bị lu mờ dần vì chồng chất bụi trần đeo bám. Bụi trần gian ấy đến
từ muôn hướng, từ chính nội tạng của cơ thể mình và từ hàng loạt tác động xa gần,
từ quá khứ cho tới hiện tại, trực tiếp và gián tiếp, hữu hình và vô hình, của
sinh hoạt cộng đồng xã hội chung quanh mà con người phải tiếp xúc trên suốt
quãng đường mà mình đi qua trong đời: gia đình, láng giềng, trường học, bạn bè,
sách vở, sân khấu, báo chí, và rất nhiều tổ chức xã hội khác, tại địa phương và
trên khắp thế giới. Đó là chưa kể đến những tác động từ thiên nhiên: nắng mưa mỗi
vùng mỗi khác, nóng lạnh mỗi khu vực trên địa cầu mỗi khác,…, làm cho bụi trần
gian càng thêm dày đặc và khó nhận dạng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chàng thi nhân đầu bạc XXXX
Chàng thi nhân đầu bạc Nguyễn bước ra khỏi bóng những tán cây. Nhiều năm sau, khi đặt bút viết Truyện Kiều, Nguyễn Du đã thêm một dòng lạc t...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét