Thứ Hai, 30 tháng 11, 2020
Thơ 1-2-3 Vương Phạm Tâm Ca: Vốc dòng nước ngày xưa em tắm đổ vào thơ
Thơ 1-2-3 Vương Phạm Tâm Ca:
“Thơ tôi mở cửa cánh đồng hừng đông/ Sớm nay có bầy sẻ
nâu trước sân nhặt nắng/ Nhặt gió thu xưa sót lại bên thềm”. Chẳng những nhặt
gió thu mà anh còn “Gói nồng nàn cả cơn gió ảo hư/ Gói huyễn hoặc đêm trăng rằm
thao thức” để giữ hộ ký ức thu cho em. Chỉ có tình yêu mãnh liệt mới làm cho
con người ta ngơ ngác khạo khờ và “ngược” đời kỳ lạ: “Anh xin làm ngọn gió làm
con nước/ Ngược đục trong ngược bồi lở quay lại bến bờ/ Vốc dòng nước ngày xưa
em tắm đổ vào thơ”…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét