Thứ Tư, 25 tháng 11, 2020
Ráng chiều Đá Bạc
Khi cuối tầm mắt hiện lên một đoạn đèo uốn cong nâng độ cao đột
ngột, người chạy xe vừa nhấn ga vừa canh chừng hai bên rồi quyết đoán leo dốc.
Vừa lúc qua khỏi đỉnh Mũi Né, tầm mắt chợt bung ra bởi cảnh sắc thiên nhiên bên
dưới. Cả một vùng đầm phá Cầu Hai thênh thang rạng rỡ với ráng chiều ửng hồng như
má thời thiếu nữ e thẹn. Ánh bạc lấp lánh trên mặt nước đầm phá. Đá Bạc! Sau chặng
dài rong ruổi tê chân, những người ra Huế bằng xe máy có vài phút duỗi ra thư
giãn. Để sống chậm trong cảm xúc Đá Bạc hoàng hôn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét