Thứ Ba, 24 tháng 11, 2020
Nỗi nhớ mùa đông trong mênh mông kỷ niệm
Nỗi nhớ mùa đông
Sài Gòn nắng đẹp, bỗng nhớ Hà Nội đến thế. Và bỗng nhớ chị
Mai Hương- tức nhà thơ Thảo Phương với những câu thơ: "Làm sao về được mùa
đông/ Dòng sông đôi bờ cát trắng/ Làm sao về được mùa đông/ Để nghe chuông chiều
xa vắng/ Thôi đành ru lòng mình vậy/ Vờ như mùa đông đã về...”.Nhớ hồi tuổi thơ, tôi ở khu tập thể Bộ Tài chính, số 1 Lê Phụng
Hiểu - Hà Nội. Bạn tuổi thơ đánh bi đánh đáo có mấy thằng chơi với nhau như: Tôn
lò, Viễn què, Dương điên, Dũng bủng… Dũng bủng là con cô Mai ở khu dưới, nó có
bốn chị em sau nó là thằng Đồng Trí, Đồng Tiến. Trên nó là chị Mai Hương. Chị Mai
Hương gày gò, khẳng khiu, nhưng bố mẹ bận việc nên một mình chị lo tất tật việc
nhà, từ nhặt rau nấu cơm cho tới chăm sóc quát tháo các em… Chiến tranh, sơ
tán, mỗi người đi mỗi ngả...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét