Lặng im như hoa cúc
Thầy Ajahn Brahm có lần chia sẻ khi ông mới đến ở tu viện Wat
Pah Pong của ngài Ajahn Chah, ông thường được nghe Ngài Ajahn Chah kể một câu
truyện về làm thế nào để hái một trái xoài.
Tu viện Wat Pah Pong là một vườn xoài. Và theo người ta kể
thì những cây xoài ở đây được lấy hạt giống từ chính cây xoài được trồng bởi đức
Phật. Vườn xoài lúc nào cũng đầy trái thơm chín chỉ chờ người hái. Nhưng theo lời
Phật dạy thì chúng ta không nên leo lên cây hái trái. Và ta cũng không cần phải
lấy cây sào vói hái, hay là rung lắc cho trái rụng xuống. Chúng ta chỉ cần ngồi
yên dưới cây, với hai bàn tay mở rộng, và rồi trái xoài chín sẽ rơi vào trong
lòng bàn tay mình. Ajahn Chah nói đó là một lời dạy đầy tuệ giác và tình thương
của đức Phật.
Và ngài Ajahn Chah cứ kể đi kể lại câu truyện ấy rất nhiều lần
cho các thiền sinh. Thầy Ajahn Brahm nói là ông không thể nào chấp nhận được
câu truyện ấy, ông cho rằng lời dạy ấy rất là vô lý và không thực tế. Nếu như
ta cứ ngồi yên dưới một cây xoài chín trái, thì có lẽ ta phải chờ rất lâu mới
có trái rụng, Có thể những con chim cũng sẽ ăn hết trước ta. Và nếu như có trái
chín nào rụng xuống đi chăng nữa, thì dễ gì mà nó sẽ rơi đúng vào trong tay
mình.
Nhưng sau một thời gian dài tu tập, thầy Ajahn Brahm chợt nhận
ra rằng câu truyện ấy là một ví dụ rất chính xác và sâu sắc về vấn đề giải
thoát, giác ngộ. Ông hiểu được rằng bấy lâu nay ông mới chính là kẻ ngu khờ,
không hiểu được lời dạy ấy. Trên con đường tu học, ta sẽ không bao giờ đạt được
bất cứ một điều gì bằng những sự cố gắng “công phu” hay “rèn luyện”
theo một ý đồ nào đó. Ta không thể nào “trèo lên cây” hay “lấy
cây sào vói hái” hay “rung lắc cây”, để khiến cho một việc gì đó xảy
ra theo ý mình muốn. Nhưng khi ta biết ngồi yên, bỏ hết sự mong cầu, và mở rộng
lòng ra tiếp nhận những gì đang xảy ra với một tình thương, thì quả trái giác
ngộ sẽ nhẹ nhàng rơi vào trong bàn tay ta.
Nguyễn Duy Nhiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét