Thứ Tư, 30 tháng 9, 2020
Một dòng sông xanh chảy mãi tới vô cùng
’Quê hương tôi có con sông xanh biếc/ Nước gương trong
soi tóc những hàng tre/ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông
lấp loáng/ Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng/ Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa
dòng trôi…’, những câu thơ đầy gan ruột với những kỷ niệm đẹp bên dòng sông đã
trở thành dòng cảm xúc xanh xuyên suốt bao thế hệ. Cảm ơn nhà thơ Tế Hanh đã
nói hộ tất cả những người sinh ra bên bến nước sông quê. Vâng, tôi cũng thế.
Quê tôi có dòng sông Ngàn Phố đẹp đến nao lòng...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét