Rồng qua văn chương,
điển tích và cuộc sống con người
Nhưng có điều kỳ lạ, là Rồng dù không có thật, vậy mà ai cũng
có thể nhận ra nó một cách rất tự nhiên và dễ dàng. Theo các hình tượng vẽ về Rồng
trên y phục của vua chúa ngày xưa, trong các đình chùa, cung điện… từ đó người
ta mới nhận diện loài Rồng có nguồn gốc từ loài bò sát, cá sấu, thằn lằn và
Chim. Tóm lại, Rồng dù được hư cấu theo cách nào chăng nữa thì hình dạng của nó
cũng chỉ là một con Rắn khổng lồ, có đầu dài và nhọn như đầu sấu, mỏ giống mỏ
chim, thân có vảy, trên lưng có kỳ và đặc biệt có nhiều chân với móng nhọn hoắt.
Vì tính chất đặc biệt trên, nên Rồng được con người nhất là Á Ðông (Trung Hoa,
Việt Nam, Ðại Hàn, Nhật...) rất ngưỡng mộ, sùng kính và tôn thờ Rồng.
Do quan niệm truyền thống trên, Rồng được nhắc nhở nhiều qua văn chương, điển tích
và cuộc sống con người như đua thuyền Rồng, múa Rồng qua các lễ hội, trong các
loại kiến trúc và các dạng hoa văn đánh dấu các giai đoạn lịch sử, các tri thức
phong thủy qua hệ thống long mạch. Sau rốt là các địa danh dính dáng tới Rồng
và sự truyền tụng về huyền thoại “Con Rồng - Cháu Tiên“, gắn liền với huyền sử Âu
Cơ-Lạc Long Quân, mang tính chất của dân tộc Việt Nam cũng như niềm tự hào
chung của các dân tộc chuyên trồng lúa nước tại miền Ðông và Ðông Nam Á.Múa rồng qua tranh dân gian Đông Hồ
Điều này cũng dễ hiểu vì Rồng là sản phẩm của tưởng tượng, đã xuất hiện đầu
tiên tại vùng Đông Nam Á và khu vực phía Nam sông Trường Giang vốn là lãnh thổ
của người Bách Việt, trước khi Hán tộc tới xâm chiếm. Khu vực này là giang sơn
của hai loài Rắn và Cá Sấu, vốn là yếu tố tạo thành con vật trừu tượng và huyền
thoại Rồng.
I- Rồng qua văn chương - Nghệ thuật:
Các nhà khoa học và động vật học sau thời gian dài dầy công khảo cứu tìm tòi khắp
mọi nơi, trên đất liền cũng như ngoài biển cả, hiện nay đều xác nhận không có sự
hiện hữu của bất cứ một sinh vật nào mang tên “Rồng“. Thế nhưng tin hay không
tin cũng mặc kệ, vì xưa nay vẫn có nhiều người tuyên bố đã tận mắt thấy Rồng,
như thủy thủ người Tây Ban Nha tên Roberto Garcie khẳng định vào năm 1843 đã
nhìn thấy một con Rồng đen dài khoảng 10m trên Ðại Tây Dương trong cơn sóng gió
dữ dội. Năm 1901, một thủy thủ người Anh tên Charle Huse cũng cho biết đã thấy
một con Rồng biển. Riêng người Hoa sống dọc theo sông Dương Tử, một con sông lớn
nhất nước Tàu, bao đời đều để lại những truyền thuyết về Rồng tại đây, thường
gây tai họa, giông bão, lụt lội cho con người.
Nhưng dù là con vật huyền thoại, cổ tích, thực chất tại phương Tây hay phương
Đông, Rồng qua hư cấu từ các loài bò sát, chim nước… Ðã trở thành biểu tượng của
sự Thiện Ác tùy theo quan niệm địa phương. Tại Châu Á, Rồng là con vật cao quý
tột đỉnh, đứng đầu tứ linh và là biểu tượng uy quyền của Vua chúa cũng như các
bậc anh hùng đương thời. Do trên, Rồng đã đi vào văn học, tục ngữ, ca dao và
nghệ thuật.
1- Rồng trong văn học:
Tuy chỉ là con vật tượng trưng, nhưng hình ảnh Rồng lại xuất hiện rất nhiều qua
các tác phẩm văn học từ Ðông sang Tây vì Rồng có dính dáng tới vua chúa, quan
quyền và thần linh. Có thể nói được là trong tất cả các bộ truyện Tàu cổ đều có
Rồng. Trong kho tàng văn học Việt Nam, có hai tác phẩm cổ là Việt Ðiện U Linh và
Lĩnh Nam Chích Quái được coi như hai quyển huyền sử của VN, mô tả tính chất
siêu việt của dòng giống Hồng Lạc, con Rồng Cháu Tiên mà đại diện là Vua Rồng
Việt Nam (Lạc Long Quân) với phép thần thông quãng đại, đã giúp cho dân chúng Lạc
Việt an cư, lạc nghiệp.
“Hữu tâm vi thiện, Tuy thiện bất thưởng.
Vô tâm vi ác, Tuy ác bất phạt”
*Rồng Qua Ca Dao, Tục Ngữ:
- Long Cổn: Áo bào của Vua có thêu Rồng, chỉ dùng khi vua thiết đại triều hay
tham dự đại lễ (Hoàng bào, Long Cổn uy nghi rõ ràng).
- Long đình: Bàn sơn son thiếp vàng, làm giống như cái nhà, dùng để rước sắc chỉ
nhà vua (Nha môn chực dưới, long đình đặt trên - Nhị Ðộ Mai).
- Long Hạm: Thuyền Rồng của nhà Vua (trên Long Hạm cờ bay phất phới)
- Long Hưng: Chỉ sự hưng vượng, quật khởi của nhà vua.
Kinh dịch có câu: Phi long tại thiên,
Bàn cố thì viết: Chân dĩ Long hưng, Tần dĩ hổ thị, đều chung ý tả sự hưng thịnh
của vương triều.
Trong Ðại Nam Quốc Sử Diễn Ca cũng có câu:
“Long hưng còn đợi số trời có khi”
- Long Nhan: Mặt của nhà vua được ví như mặt Rồng. Sách sử ký có viết: Cao tổ vi
nhân long chuẩn nhi long nhan. Theo đó về sau gọi mặt vua là Long nhan
- Long Phi: Chỉ ông vua đang trị vì.
- Long Sàng: Giường chạm Rồng nơi Vua ngủ, theo ý nghĩa của câu: Ngự lê hưng khí
phốc long sàng.
- Long Xa: Xe của Vua đi, trích theo câu nói từ sách Hoa Ðiển Tranh Năng: Bách
thanh đâu đã đến gần long nhan.
- Long Thể: Mình Rồng để chỉ thân vua (Vóc Rồng thì để hầu vua, vải thô lụa xấu thì
chừa cho dân).
- Long Bàn Hổ Cư: Chỉ chỗ đất hiểm yếu.
- Long, Ly, Quy, Phượng: Rồng, Lân, Rùa, chim Phụng: Bốn con vật cao quý, linh
thiêng thuộc về thần thoại.
- Rồng Bay Phượng Múa: Chỉ hạng người phóng khoáng không gò bó trong cách viết
chữ
- Rồng đen lấy nước thì nắng, Rồng trắng lấy nước thì mưa: Chỉ kinh nghiệm của
con người khi quan sát trời, biết được chuyện mưa nắng.
- Rồng Ðến Nhà Tôm: Chỉ sự thăm viếng lâu ngày của một người bạn.
- Rồng Mây Gặp Hội: Chỉ sự thành công, đổ đạt.
- Rồng Rồng Theo Nọc, Quạ Theo Gà Con: Ám chỉ kẻ tiểu nhân, rình rập hại người.
- Rồng Vàng Tắm Nước Ao Tù, người khôn ở với người ngu bực mình: Lời than phiền
của người khôn phải sống chung đụng với kẻ ngu si đần độn.
Đua thuyền rồng truyền thống xuất hiện khắp đất nước Việt Nam
* Rồng Trong Thành Ngữ và Điển Tích:
- Long Câu: Ðể chỉ con ngựa mạnh khỏe như Rồng, có sức chạy xa muôn dặm. Tương
truyền trong núi có một cái vực thẳm là nơi ẩn trú của loài Giao Long. Ðến mùa
xuân, dân chúng bắt một con ngựa cái còn trinh, cột tại đó. Một lúc sau trời bỗng
nổi cơn gió mưa mù mịt, Giao Long từ dưới vực bay lên phủ con ngựa cái. Ngựa
mang thai và đẻ ra Long Câu.
- Long Tuyền: Một thanh gươm quý có sức chém sắt như chém bùn, sắc sảo và mạnh mẽ
như vuốt rồng, tìm thấy tại huyện Phong Thành, cùng lúc với thanh kiếm Thái A.
- Thừa Long Giai Tế: Thời Xuân Thu, Vua Tần Mục Công có cô gái út tên là Lộng Ngọc
nhan sắc xinh đẹp, lại có tài thổi tiêu nên vua rất cưng quý. Một đêm Lộng Ngọc
chiêm bao gặp được một chàng trai phong lưu tuấn tú, cỡi chim Phượng từ núi
Thiên Sơn ở phía tây nước Tần tới, cho biết vâng ý chỉ của Ngọc Đế, Trung Thu
năm nay sẽ đến kết duyên cùng nàng. Nói xong lại rút một chiếc tiêu bằng ngọc
thổi lên âm điệu kỳ lạ, khiến cho Lộng Ngọc càng thêm mê đắm. Sáng hôm sau,
công chúa đem giấc mộng kể cho vua cha và được Tần Mục Công sai quan tới đó tìm
được một người thổi tiêu tên Tiêu Sử. Hôn lễ được cử hành vào ngày rằm tháng
tám, Tết Trung Thu. Giữa lúc vợ chồng đang ngắm trăng tròn, hòa điệu Tiêu-Sáo,
thì từ trên trời có một con Rồng đỏ và một con chim Phượng màu tía, đáp xuống
lâu đài. Lúc đó Tiên Sử mới bảo chàng là Tiên nên không thể ở lại trần gian, rồi
bước lên cỡi Rồng còn Lộng Ngọc cỡi Phương, vợ chồng về trời. Từ điển tích
trên, người sau rút được các thành ngữ Thừa long Giai tế, cũng như Việt Nam cũng có
câu tương tự: Phỉ quyền sánh Phượng, đẹp duyên cỡi Rồng, để nói lên việc chọn
được người rể xứng đáng.
- Giao Long Ðắc Thủy: Vũ Đế nhà Hậu Ngụy thời Nam Bắc Triều muốn tấn công nhà
Lương ở Nam Triều. Ðể tấn binh, vua giao quan thượng thư binh bộ tuyển chọn
nhân tài. Có viên quan nhỏ tên là Dương Ðại Nhãn tình nguyện nhưng bị từ chối,
nhưng sau đó nhờ Dương Ðại Nhãn phô trương tài nghệ nên được thăng chức và dự
việc xuất chinh. Quả nhiên nhờ tài năng lại can đảm thiện chiến nên Dương Ðại
Nhãn chẳng những khiến cho nhà Lương phải khuất phục mà trẻ con tại miền Bắc
khi nghe nhắc tới tên ông cũng phải run sợ. Từ điển tích trên, người sau mới
rút được câu thành ngữ “Giao Long đắc thủy”, để chỉ một người do cơ hội may mắn
mà có công danh, địa vị thay đổi cả cuộc đời.
- Ma Rồng Gặp Trâu Bồ Tát: Năm Trinh Quan số thứ 13, đời vua Lý Thái Tông nhà Ðường
(618-907), gần thành Trường An có con sông Kinh nước trong vắt. Bên bờ sông, có
2 ẩn sĩ tên Trương Lão và Lý Ðịnh chán công danh và sự lừa dối hào nhoáng của lớp
quan quyền nên chọn nghề đánh cá và đốn củi để sinh nhai. Một bữa nọ, Trương và
Lý rủ nhau vào quán đối ẩm, rượu vào lời ra trên đường về nhà, Trương Lão tiết
lộ là sở dĩ mình thường đánh được nhiều cá qua sự chỉ dẫn của ông thầy bói tại
Trường An. Lời tiết lộ trên bị quỷ dạ xoa trên sông Kinh nghe được, vội về thủy
cung báo cho Long Vương. Vua Rồng tức giận muốn giết tên tú tài thầy bói nhưng
nhờ quần thần can gián và khuyên vua nên đến Trường An gặp mặt trước rồi mới
quyết định. Long Vương nghe theo, bèn giả làm một tú tài áo trắng tới gặp thầy
bói tên Viên Thủ Thành. Tại đây, vua Rồng hỏi chừng nào mưa và mưa bao nhiêu,
được thầy bói cho biết rành mạch là giờ Thìn kéo mây, giờ Tị nổi sấm, giờ Ngọ
mưa và tạnh vào cuối giờ Mùi. Mưa 3 thước, 3 tấc, 4 phân, 8 ly. Sau đó vua Rồng
về thủy cung và được chiếu trời truyền lệnh làm mưa tại thành Trường An vào
ngày mai y như lời thầy bói.
Nhưng lỡ đánh cá với Viên Thủ Thành và thêm lời xúi bậy của đám quần thần, Long
vương làm mưa gió trái với lệnh của thiên đình. Ðồng thời lại tới Trường An
đánh chửi thầy bói nhưng Viên Thủ Thành đã chỉ thẳng vào mặt vua Rồng cho biết
ông ta là Long Vương trên sông Kinh đã làm trái lệnh trời, ngày mai sẽ bị chém
chết. Người thi hành chém Rồng là thừa tướng nhà Ðường tên Ngụy Trưng. Nhưng dù
vua Ðường đã hứa giúp, cuối cùng vua Rồng cũng bị chém chết .
Trên đường trần vật vờ, ma Rồng bỗng gặp được Trâu Bồ tát đang bị tên mục đồng
hành hạ nên bất bình thì được Trâu cho biết vì phạm phải tội lỗi nên Trời phạt
và chấp nhận sư trừng phạt trên để đền tội. Lý lẽ trên đã làm thức tỉnh ma Rồng.Rồng đá đền Gióng (Gia Lâm, Hà Nội), thế kỷ 18-19. Nguồn ảnh:
Tư liệu NAT 2- Rồng trong nghệ thuật:
Tuy là một con vật tưởng tượng nhưng nhìn vào nó qua các hư cấu, ai cũng nhận
ra Rồng dù ở bất cứ một quốc gia nào, qua mỗi thời kỳ Rồng đều có những nét kết
cấu đặc biệt.
Với người Trung Hoa, từ thế kỷ thứ 5 đến thế kỷ thứ 2 trước Tây Lịch, qua nghệ
thuật tạo hình, Rồng có dạng lớn nhất trong mọi thời, giống hình Rắn, ít khúc
thân dài và cong như hình chiếc thuyền Rồng. Hình tượng này xuất hiện nhiều và
lần đầu tiên tại lưu vực sông Trường Giang, là nơi có nhiều sông, nước, ao, hồ.
Tại Ấn Ðộ, Rồng được tạc theo ba con vật thiêng được kính thờ và gắn liền với sự
phồn thực trong đời sống con người do nguồn nước đem lại, đó là Rắn Naga, Thủy
Quái Maraca, và con Voi Jalelha.
Tại Việt Nam, Ngã tư của hai nền văn minh Trung - Ấn, cũng là nơi
phát triển tột bực về việc trồng lúa nước, cho nên con Rồng Việt Nam vừa chịu ảnh hưởng
của hai nền văn minh trên, vừa bắt nguồn từ nền văn minh bản địa với hai yếu tố
đồng ruộng và biển cả. Ngoài ra còn có Rồng Chàm, được hư cấu từ một nhân vật
trong thần thoại Bà La Môn Makara, được các nghệ nhân Chiêm Thành tạc trên đá.
Rồng Chàm nhìn nghiêng có cái đầu giống đầu chó đứng nhe nanh, ngực sủa. Lại có
tai, bờm và mắt cũng giống như Chó và Ngựa. Rồng Chàm dữ dằn, được dân chúng
tôn thờ vì khiếp sợ.
Xác nhận Rồng là biểu tượng văn hóa nghệ thuật của Ðông Nam Á là điều hợp lý,
và chính các Khoa Học gia cũng đồng tình vì Rồng hiển hiện khắp nơi qua các tác
phẩm nghệ thuật trong dân gian, nhất là tại cung điện của vua chúa, mọi thứ hầu
như đều có hình ảnh Rồng hiện hữu một cách rực rỡ và sắc sảo.
Rồng đã xuất hiện 6-7 ngàn năm về trước trên các đồ gốm và ba ngàn năm trong thời
kỳ Ðồng, Sắt Nhà Thương. Sau đó Rồng được vẽ qua các họa tiết trong các công
trình kiến trúc, giao thông vận tải, gia cụ, tiền và các văn phòng tứ bửu.Tiên nữ cưỡi Rồng, chạm khắc gỗ đình Lỗ Hạnh (Bắc Giang), thế
kỷ 16. Ảnh: T-Group II- Rồng trong đời sống tâm linh của con người:
* Thần Thoại Rồng:
Tại vùng Ðông Nam Á, khu vực trồng lúa nước phổ quát trên thế giới, trong có
nhiều dân tộc sinh sống với nền văn minh khác biệt do ảnh hưởng của Tôn giáo
nhưng họ lại gặp nhau tại một tụ điểm đó là phong tục, hội hè, xuân tết và các
nghi lễ thờ cúng về nông nghiệp… Trong đó huyền thoại về Rồng khá phổ biến và
chiếm phần quan trọng.
Ðối với người Việt Nam từ thuở bình minh dựng nước cho tới ngày nay, lúc nào chúng ta
cũng tự hào là con Hồng cháu Lạc hay con Rồng cháu Tiên, nói lên cái nguồn gốc
cao quý, sang trọng của một giống dân thuần nhất, có một nền văn minh rực rỡ
trên cõi trời Nam. ”Con Rồng cháu Tiên“ bắt nguồn từ Tổ Lạc Long Quân và Âu Cơ. Một người là Rồng ngự trị trên vùng sông nước, một kẻ là Tiên ngất ngưỡng nơi
chốn núi rừng. Hai tổ gặp nhau và sinh được một bọc trứng, nở thành trăm con.
Năm mươi theo Tổ Âu Cơ về núi, năm chục ở lại với Tổ Lạc Long nơi đồng bằng và
hình thành nước Văn Lang (quốc hiệu đầu tiên của Việt Nam) cho tới ngày nay. Nhìn
sang các nước lân cận, ta thấy Lào cũng có huyền thoại Rồng (Nak), Chàm (Naga),
Thái Lan (Nak).
* Huyền Thoại Về Cá Hóa Rồng hay Cá Vượt Vũ Môn:
Huyền thoại này xưa nay thường được gán cho loài “Cá Chép“ ở thác Long Môn thuộc
tỉnh Quảng Ðông (Trung Hoa). Nhưng Học giả Lê Quý Ðôn lại căn cứ theo sách Uyên
Quản Loại Hàm của Tàu thì sông Long Môn ngày xưa thuộc châu Gia Lăng, nước từ
trên cao đổ xuống thành thác ầm ầm, phía dưới có cái hang là nơi sinh sống của
loài cá Anh Vũ, mồm cong má đỏ, tương truyền cá ấy tới thời kỳ con nào vượt lên
khỏi thác thì hóa thành Rồng. Ðể làm sáng tỏ hơn, sách Ðường Sơn Từ Khảo cũng của
Tàu cho biết thêm: “Sông Long Môn ở huyện Mông thuộc châu Gia Hưng nước An Nam. Sông này phát nguyên từ tỉnh Vân Nam, đến Long Môn thì bị núi chận nên phân
làm ba nhánh, nước chảy từ cao xuống thấp ầm ầm như núi đổ, bên dưới có cái
hang, là nơi trú ẩn của loài cá Anh Vũ xanh biếc, miệng cong như mỏ chim Anh
Vũ. Theo các Nhà Nghiên cứu Sử Ðịa, thì đây là ngã ba Việt Trì ở Bắc Việt, và
cá Anh Vũ là loài cá nổi tiếng xưa nay của vùng Sông Thao. Cũng do trên, vùng
này từ xưa vẫn còn lưu truyền câu ca dao:
“Mồng bốn cá đi ăn thề
Mồng tám cá về, cá vượt Vũ Môn“.Tranh gốm cá chép hóa rồng* Những Ðịa Danh Mang Tên Rồng Tại Việt Nam:
Với người Việt Nam, niềm tin về nguồn gốc cao quý của dòng giống Tiên Rồng đã hun
đúc tinh thần quật khởi và ý chí cang cường của người Việt. Ðã là “Con Rồng
Cháu Tiên“ thì đất đai của người Việt cũng phải có hơi hướng Rồng. Do đó, trên
khắp các miền đất nước từ Ải Nam Quan tới mũi Cà Mau có nhiều địa danh nhỏ lớn
mang tên Rồng (Long).
Một trong những vùng đất cổ và linh thiêng nhất của dân Lạc Việt là vùng châu
thổ Sông Hồng, phía tả là đất Long đỗ, phía hữu là thành Long Biên và buổi đó hầu
như dân Việt tụ tập quanh quẩn sống trong những mảnh đất mang tên Rồng. Năm
1010, Lý Thái Tổ lên ngôi và dời đô từ Hoa Lư về La Thành. Trên đường thiên đô,
vua nằm mộng thấy Rồng bay, nên đã đổi tên là Thăng Long, bao hàm cái ý nghĩa tự
lực tự cường, vươn lên của dân tộc Việt Nam sau khi thoát được ách đô hộ của giặc Tàu
gần mười thế kỷ.
Thăng Long đã gắn liền với dòng sông sinh mệnh của dân tộc Việt Nam qua các thời đại,
bao lần đánh đuổi ngoại xâm Tống, Nguyên, Chiêm Thành, Minh.
Từ trong cái truyền thống hào hùng trên, tổ tiên ta tới đâu cũng không quên
dùng biểu tượng Rồng đặt tên cho các vùng đất mới, để cho con cháu đừng quên cội
nguồn của dân tộc mình. Do đó, Huế có chợ Kim Long, Long Hồ, Quảng Ngãi có chợ
Long Từ, Bình Ðịnh đi chợ Long Hương. Chẳng những chốn thị tứ có tên Rồng, ngay
cả vùng núi non, hải đảo cũng có nhiều nơi mang tên Rồng “Núi Long Tứ (Tiên
Yên - Quảng Ninh), núi Cửu Long (Ðồ Sơn - Kiến An), núi Long Ðôi (Hà Nam): nơi
tương truyền vua Lê Ðại Hành hằng năm vào mùa xuân, từ Hoa Lư tới để làm lễ tịch
điền. Tại Thanh Hóa, núi Hàm Rồng nổi tiếng hùng vĩ bên bờ sông Mã. Tại Hà Tĩnh
có hai núi Long Tướng và Long Mã. Quảng Bình có núi Thanh Long, Phục Long. Quảng
Ngãi có núi Lạc Long, Long Phượng và Long Cốt và xa nhất tận biên giới Miên Việt
là Hà Tiên với núi Dương Long.
Về sông ngòi, VN cũng có nhiều con sông mang tên Rồng như Hoàng Long Giang tại
Hoa Lư (Ninh Bình), Sông Long Môn nằm ở ngã ba Việt Trì nhưng quan trọng nhất
là các sông ngòi tại miền Nam với hai hệ thống chính là sông Ðồng Nai (sông Phước
Long) và Cửu Long Giang với các địa danh nổi tiếng Long Sơn, Long Ấn, Long Phượng,
Long Hồ và các hải đảo xa xôi, ta có Vịnh Hạ Long, Bái Tử Long, Phú Long, Bạch
Long Vĩ…
Núi Hàm Rồng trên dãy Hoàng Liên Sơn
* Rồng Trong giấc Mộng:
Trong 12 con giáp, Rồng gắn liền thực tiễn với cuộc sống của con người. Rồng đi
vào hệ thống lịch qua sự phân chia tiết khí của lịch biểu và chiêm mộng.
- Thần long nhập thủy hữu quý vi (cỡi Rồng xuống nước) là điều tốt quý.
- Long niên thủy trung cầu sự thành (Rồng ngủ trong nước) mọi sự tốt đẹp.
- Long đương đầu đại cát xung (Rồng đánh nhau) điềm đại cát
- Long tử vong, Thất gia vị (Rồng chết, điềm xấu, nhà tan, mất nước
- Thừa long thượng sơn, sở cấm toại (cỡi Rồng lên núi) điềm đắc lợi...
Tóm lại, do quan niệm coi Rồng là con vật cao quý, nên người Á Đông cũng có
quan niệm ai sinh năm Rồng cũng là người đại quý, đại cát. Ðiều trên cũng có một
phần đúng vì trên thế giới - cả Việt Nam - có nhiều nhân vật lừng lẫy đều sinh
trong năm Rồng chẳng hạn như Mạc Ðỉnh Chi (1280-1350), Lê Văn Linh (1376-1447),
Hương Hải (1628-1715), Phan Thanh Giản (1796-1867), Phạm Quý Thích (1760-1825),
Nguyễn Thượng Hiền (1868-1925), Nguyễn Quang Bích (1832-1890), Phạm Quỳnh
(1892-1945), Trương Công Ðịnh (1820-1864), Ðào duy Anh (1904-1988)... Với các
danh nhân thế giới có J. J Rousseau (Pháp-1712), G. D. Nervac (Pháp-1808), F.
Nietzche (Ðức -1844), P. Neroda (Chí Lợi -1904), F. Mitterrand (Pháp-1916)…
* Rồng Trong Y Dược:
Cũng như các on vật khác, Rồng qua bản chất cao quý mạnh mẽ nên được giới Ðông
y lấy tên để đặt cho nhiều vị thuốc quý như:
- Long Nhãn: (Mắt Rồng) là vị thuốc bổ dùng để trị bệnh tim, mất ngủ, thần kinh
suy nhược. Long Nhãn chính là cùi nhãn phơi hay sấy khô.
- Ban Long: (Rồng Đốm, Rồng Khoang) là thứ cao bổ quý chữa các bệnh suy nhược,
ho lao, chảy máu bao tử, chân tay đau nhức. Cao Long Ban được bào chế từ sừng
con hươu cao cổ. Hải Thượng Lãn Ông đã kết hợp Long Nhãn và Ban Long thành một
vị thuốc gọi là Nhị Long Ẩn trị bá bệnh.
- Ðịa Long: (Rồng Đất) Trị chứng cao huyết áp, sốt rét, hoa mắt, cứng mạch máu.
Thuốc được chế từ con Giun đất, mổ bụng đem phơi khô hay sấy khô tán thành bột
đem sắc uống.
- Long Y: (Áo Rồng) Chữa bệnh trẻ con bị động kinh, đau cổ họng, đó là xác con Rắn
lột.
- Ô Long Vĩ: (Đuôi Con Rồng Đen) Là lớp bồ hóng đóng trên mạng nhện trong cá nhà
bếp nấu than củi, rơm rạ. Ô Long Vĩ làm thuốc cầm máu sát trùng.
- Long Não: (Óc Rồng) Lấy từ cây Long Não hay Dương Não có nhiều ở miền Bắc Việt Nam dùng chế thuốc trợ tim, thuốc xoa bóp, trị phong thấp.
- Phục Long Can: (Gan Rồng) Ðược sao chế từ lớp đất giữa lòng đất, chuyên trị chứng
băng huyết, thổ huyết, nôn ọe.
* Máu Rồng:
Mấy ngàn năm qua, các chiêm tinh gia và giới Y học đều có chung quan niệm là
máu rồng là vị thần dược, trường sinh bất lão của con người khi được hòa tan
trong nước, các hạt máu Rồng sẽ biến nước thành màu máu đỏ và bốc lên một làn
hơi đậm đặc kỳ lạ, có vị chua. Uống vào cơ thể sẽ tăng thêm sức mạnh siêu hình.
Về nguồn gốc của máu Rồng, trước đây ít ai biết rõ dù trên thương trường, máu Rồng
đã được bày bán với dạng tảng, cục. Thật ra máu Rồng được xuất phát từ một hòn
đảo kỳ lạ trong Ấn Ðộ Dương, kề Hồng Hải có tên là Sacotra. Thời cổ Hy Lạp, triết
gia Aristotle đã khuyên Ðại Đế Alexandre chiếm đảo này và trong các tài liệu cổ
xưa viết bằng tiếng Sankrit cũng có nói tên Socotra là nơi trú ẩn của các con Rồng.
Sự bí ẩn của đảo này mãi tới năm 1800 mới được một khoa học gia người Anh tên
là Balfuor khám phá, đồng thời với sự phát hiện một loại cây lạ lùng, chỉ có
trên đảo này. Ðây là nguồn gốc kỳ bí thật sự của máu Rồng.
Trong thời kỳ nội chiến vào thập niên cuối của thế kỷ XX, Socotra hiện thuộc chủ
quyền của Nam Yemen, nên bọn Cộng Sản cầm quyền tại đây dự tính đốn hết cây Rồng
trên đảo để sản xuất dầu. Ý định này làm náo động toàn thể thế giới Á Rập vì chọc
tới hang ổ của Rồng. Do trên một Ủy Ban Khoa Học Quốc Tế Về Bảo Vệ Cây Rồng ra
đời và đã chính thức hoạt động từ năm 1989 tới khi Yemen thống nhất được đất nước
mới bỏ kế hoạch điên rồ trên.
Socotra là một hòn đảo có diện tích 3600 km2, nằm cách bờ biển Phi Châu 250 km,
trên đảo có 50.000 cư dân thuộc chủng tộc lai giống giữa Châu Phi và A Rập,
theo Hồi Giáo. Thời kỳ cổ, Socotra mang tên là đảo Tamrida do vua Al-Mahri cai
trị. Vào thế kỷ 16, Bồ Ðào Nha chiếm đảo này nhưng rồi bỏ đi vì quá khô cằn thiếu
nước uống. Cuối thế kỷ 19, người Anh chiếm đảo và bãi bỏ chế độ vua chúa, sau
đó cho nước Yemen tới ngày nay. Hiện trên đảo có tới 800 mẫu thực vật quý hiếm
không thể tìm thấy nơi khác trên thế giới. Ðặc biệt nhất là cây Máu Rồng, hình
dáng giống như cây nấm khổng lồ cao hàng chục mét, thường mọc trên đỉnh đồi hay
vùng núi đá trơ trọi. Hiện các khoa học gia đã tìm ra được nhiều công dụng của
cây máu Rồng, giúp con người tăng cường sức khỏe, chống lại bệnh tật, làm lành
da, chữa các vết thương bị ung thối. Ngoài việc trị bệnh, cây máu Rồng còn được
dùng để chế tạo mỹ phẩm.
Trên thực tế, tuy đảo Sacotra thuộc chủ quyền nước Yemen, nhưng chủ nhân ông loại
cây quý hiếm trên vẫn là các bộ lạc trên đảo và theo truyền thống từ mấy ngàn
năm nay, người trên đảo không muốn bất cứ ai đem cây máu Rồng ra khỏi Socotra
và đặc biệt không hề thố lộ những bí quyết để bào chế Máu Rồng. Ðây cũng là sự
thiệt thòi của nhân loại.
Tóm lại, Rồng là một con vật hữu danh vô thực nhưng nó lại có sức quyến rũ và
làm mê hoặc mọi người, chẳng thế mà nhà Động Vật Học Chris Moise, đã phải bỏ
phí gần một phần tư của tuổi đời, để sống tại Gambia, một quốc gia trong Sa Mạc
Sahara, chỉ với một mục đích tìm hiểu về những Con Rồng Kỳ Lạ tại đây, theo
truyền thuyết gọi là “Quái Vật Ninki-Nanka“ sống dưới sông Dalrymple. Nhưng tất
cả cũng chỉ là những chuyện hoang đường cho dù người ta có giết được một vài
con cá sấu có chiều dài kinh khiếp trên thượng nguồn sông Gambia. Nhưng điếu
đó cũng không thể xác định được chúng là những con Rồng như nghĩa thông thường
mà nhân loại đã sử dụng từ mấy ngàn năm qua, để nhắc tới con vật huyền thoại gần
như chỉ có tên mà không hề có mặt trong chốn nhân gian này.
Tuy nhiên với sự khám phá mới đây của các khoa học gia vào tháng 11-2004, về một
loài Khỉ không đuôi, cao 1m có tên Homos-Floresienses đang sống chung với con
người tại Nam Dương, đã cho nhân loại một cái nhìn mới về thế giới bí ẩn của
“người Lùn“. Điều này khiến cho các nhà động vật học đã đế lúc phải xét lại “Những
Con Vật Hoang Tưởng Nổi Tiếng Như Rồng“ để xem chúng thật sự có tồn tại hay đã
hiện diện trong quá khứ như loài Khủng Long chẳng hạn.
25/1/2012
Múa rồng qua tranh dân gian Đông Hồ
Rồng đá đền Gióng (Gia Lâm, Hà Nội),
thế kỷ 18-19. Nguồn ảnh:
Tư liệu NAT
Tiên nữ cưỡi Rồng, chạm khắc gỗ đình Lỗ Hạnh
(Bắc Giang), thế
kỷ 16. Ảnh: T-Group






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét