Thứ Tư, 4 tháng 11, 2020
Tôi đi gọi hồn
Nằm ở một bên sông Mã, gần như liền kề với một đầu cầu Hàm Rồng
(hướng về phía Hà Nội) và cách thành phố Thanh Hóa không xa, có một địa điểm
chuyên gọi hồn mà người khởi xướng và chủ trì là cô Phương (nhiều người còn gọi
là bà Phương). Cô Phương có khả năng đặc biệt và hiếm hoi này từ lâu lắm rồi. Hồi
cô còn rất trẻ. Nay thì cô đã 46, 47 tuổi. Xưa thì người ta coi việc gọi hồn
thuộc diện mê tín dị đoan. Nay thì khác, cô là người có cùng tần số với người
âm, có khả năng "thông dịch" giữa người dương với người âm và rất
đáng trở thành đối tượng của Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người có trụ sở
tại Hà Nội, tồn tại hợp pháp ít năm nay.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tâm Tình Với Ý Nghĩ “Mình với ta tuy hai mà một Ta với mình chỉ một chứ ai đâu Lý lẽ, luận bàn phân hơn thiệt Giải quyết bao n...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét