Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

Nguyễn Bá Đức, những cảm nhận riêng về Hoa và Người

Nguyễn Bá Đức, những 
cảm nhận riêng về Hoa và Người
Đọc tập thơ “Hoa và Người” của Nguyễn Bá Đức, các bạn thơ “vong niên” của anh có phần ngạc nhiên về sự phong phú đa dạng của hồn thơ “trẻ” này. Chẳng ai biết rõ anh làm thơ từ bao giờ (chắc là từ khá sớm), nhưng từ tập đầu “Nhật ký và đối thoại” (NXB Văn hóa -Thông tin - 2011) rồi đến “Mùa Xuân cuộc đời” (NXB Hội Nhà Văn - 2012) và “Điều kỳ diệu" - (NXB Hội Nhà Văn - tháng 1 /2013) thì đây đã là xuất bản phẩm thứ tư của anh chỉ trong khoảng 3 năm.
Như những người làm thơ khác, Nguyễn Bá Đức cũng làm thơ về cuộc đời, về các loài hoa và về con người. Trong những tập thơ trước, những tứ thơ này được tác giả trân trọng như Điều kỳ diệu cho cuộc đời mình - và giữ gìn bền vững (“Con mang câu ca đi suốt thời gian/ Cùng tuổi thơ và từng trang sách...” Bài thơ Điều kỳ diệu trong Tập thơ Điều kỳ diệu - 1/2013).
Những điều kỳ diệu đó được lớn lên và nở rộ trong tập thơ “Hoa và Người”.
Nguyễn Bá Đức, vị Giáo sư - Tiến sĩ, người lãnh đạo lâu năm của Viện Ung thư, là một tâm hồn nhạy cảm rất nhân văn. Anh đã viết tặng các em gái ở Qũy Hỗ trợ bệnh nhân ung thư những lời thơ đầy tâm huyết và đồng cảm với những người làm công việc từ thiện:
Em đã đau những nỗi đau người bệnh?
Hay thấy đời còn bao cảnh bão giông?
Nguyện làm những nhịp cầu kết nối
Từ trái tim đến những trái tim hồng...
(Hoa và Em)
Tâm hồn trắc ẩn này trước hết là một tâm hồn cảm thông trước số phận của những con người:
... Đời có bao vực thẳm
Có bao ngọn núi cao
Đôi chân trần bé nhỏ
Từng bước đi thuở nào...
(Lối mòn)
Và là người thày thuốc nghe thấu được cả những điều sâu kín sau những con tim; nhịp đập của những người bệnh này đã hòa đồng với nhịp tim của người thầy thuốc - nhà thơ:
... Mỗi lần đặt ống nghe lên ngực
Thấy trái tim thổn thức bao điều
Những trái tim rạo rực đang yêu
Có sóng vỗ bờ, có triều dâng dào dạt
Như đồng lúa xanh, chân trời bát ngát
Có bình minh và tiếng chim ca...
(Nhịp đập trái tim)
Con người của Nguyễn Bá Đức là thuộc về tình bạn đầy ân nghĩa và trách nhiệm:
Bạn bè sau trước của ta ơi
Ta xin làm hạt cát cho đời
Nhận những chắt chiu và vun đắp
Một mai ta về lại biển khơi...
(Bạn bè)
Tập thơ mang tên “Hoa và Người”, trên đây là vài câu thơ rất trữ tình Nguyễn Bá Đức nói về tình người.
Thế còn về Hoa thì sao? Chẳng có nhà thơ nào nói về Hoa chỉ để mô tả các loài hoa. Nguyễn Bá Đức cũng vậy, với anh Hoa chính là Người. Những bài thơ về hoa của anh - chiếm số lượng lớn trong tập thơ này - nói một cách khác, trữ tình hơn và đằm thắm hơn để anh tiếp tục nói về con người.
Nguyễn Bá Đức là người ham kể chuyện các loài hoa, anh kể rất duyên dáng và sinh động.
Hoa Cúc vì sao vỡ thành vô số cánh li ti:
Năm cánh hoa là số năm mẹ còn sống được
Và cuộc đời em cũng sẽ bớt theo đi
Em xé bông hoa thành nhiều cánh li ti
Với mong ước mẹ sống lâu, mạnh khoẻ
Em đã biến thành bông hoa nhỏ bé
Vô số cánh hoa cho đời mẹ trường sinh...
(Hoa Cúc)
Hoa Lưu Ly tại sao được gọi là hoa “ Forget me not”, hãy nghe anh kể:
... Chẳng may chàng lỡ bước, sa chân
Bị dòng nước cuốn trôi đi mãi
Tung đoá hoa lên bờ, chàng còn nhắn lại
"Đừng quên anh nhé" hỡi em yêu!...
(Chuyện tình Hoa Lưu Ly)
Hoa đồng tiền được anh kể rất lạ và hài hước:
... Một ngày kia xuất hiện loài thú lạ
Da trắng, môi hồng, mắt huyền, thon thả
Các chàng đều mơ mộng đắm say
Bỏ hết cấy cầy, săn bắn hàng ngày
Mọi thứ đều sinh ra đổi chác...
(Hoa Đồng tiền)
Anh có những vần thơ rất ân tình để nói về hoa Cúc, khác hẳn cách các nhà thơ nói về hoa Cúc từ trước đến nay:
... Bông cúc vàng gom nắng hè sót lại
Để mùa thu giữ mãi sắc thu vàng
Những bông hoa tinh khiết, dịu dàng
Mang ước vọng vơi đi niềm bất hạnh...
(Hoa Cúc)
Và anh đang thổi hồn mình vào nhiều loài hoa khác. Mỗi loài hoa một vẻ trong con mắt tinh tế và âu yếm của người làm thơ:
Những làn mây trắng đung đưa
Thướt tha trong gió, sớm trưa vẫy chào...
(Hoa Sưa)
Hoa Loa Kèn nở vào Tháng Tư thân thiết
Vẫn trắng trong màu tinh khiết trinh nguyên
(Hoa Tháng Tư)
... Hoa sấu rơi như những hạt mưa sa
Xuống vai tôi như bàn tay mềm mại
Để hứa hẹn một mùa kết trái
Bát canh sấu dầm bên những lọ ô mai...
(Hoa Sấu)
Như một bộ sưu tập hoa quanh năm, Hoa Bằng Lăng, Hoa Hướng Dương, Hoa Hồng vàng, Hoa Sen, Hoa Bồ Công Anh, Hoa Sữa, hoa Lưu Ly, Hoa Thủy Tiên, Hoa Cải,... tháng nào anh cũng tìm thấy và trao tặng độc giả một loại hoa đặc trưng nhất, mà vẫn lung linh huyền ảo.
Không những thế, cả những loài hoa bình thường nhất, ít ai để ý, dưới quan sát, phát hiện của anh, đã trở nên có cuộc sống nội tâm riêng:
Hoa Râm Bụt như chiếc ô năm cánh
Xòe bóng râm che chở cho người
Màu lá xanh hoa thắm đỏ tươi
Như ước vọng bao đời còn đó.
(Hoa Râm Bụt)
Loài hoa Râm Bụt đã là nỗi niềm ước vọng của những con người từng chịu nhiều khổ đau, cô đơn, bất hạnh:
Ước vọng từ cõi lòng chân thật
Để xóa đi ngang trái, bất công
Cho cuộc đời bớt cảnh bão giông
Cho người sống bên người nhân ái...
(Hoa Râm Bụt)
Hoặc trước những cảnh thích "hư danh", tác giả đã viết về hoa Giấy như sau:
Bờ tường thanh thản một giàn hoa
Đâu phải bon chen đứng giữa nhà
Hoa Giấy hồn nhiên khoe sắc thắm
Vẫn thật với đời trước phong ba!
(Hoa Giấy)
Hoa nào cũng đẹp, nhưng rồi cuối cùng Nguyễn Bá Đức cho biết người ta tìm cái gì ở những bông hoa?
... Hoa nào lặng lẽ vô cùng?
Hoa nào âu yếm, thuỷ chung trọn đời?
(Hoa nào)
Nguyễn Bá Đức cũng nhiều lúc bức xúc về chuyện thế sự. Nhưng trên tất cả vẫn là thái độ trải đời và bình thản của một tầm nhìn đã vào độ chín. Có lúc anh khuyên:
... Chớ nên như miếng bọt xốp làm gì
Lại hút vào cả khi là nước bẩn.
(Cái gạt nước)
Anh ứng xử ung dung với mọi thể thơ và nhiều kiểu thi pháp, ít làm thơ cổ phong và các thể thơ đòi hỏi vần điệu khiên cưỡng. Tuy vậy, có lúc anh cũng làm Thơ Đường với đủ niêm luật và chút ít châm biếm như nhiều nhà thơ Nôm cổ điển:
Gió dịu, mưa tàn, đợi nắng xuân
Phơi bài thơ ướt, thủng đôi vần
Trên dây áo yếm giăng vài dãy
Dưới đất cánh thơ lộn mấy lần
Này trắc, này bằng rơi lả tả
Đây niêm, đó luật vãi xa gần
Nàng thơ có xót xa chăng nhỉ
Ai để mốc meo cái thế nhân
(Phơi thơ)
“Hoa và Người”, những hồn người giữa những sắc hoa. Nguyễn Bá Đức đã gợi cho chúng ta, những người bạn của anh cùng rung cảm những điều tốt lành đó. Có vài câu chữ nào đó có thể còn làm ta ngờ ngợ, nhưng hồn người và sắc hoa thì ta đã cảm được rồi, bằng hồn người hướng thiện và sắc hoa tuyệt mỹ.
Nghiêm Xuân Đức
1. HOA VÀ EM
Tặng các em gái ở Quỹ Hỗ trợ BN
Ung thư "Ngày Mai Tươi Sáng"
Hoa thơm ngát từ khi vừa chớm nở
Em hồn nhiên trong độ tuổi xuân thì
Hoa và em sắc hương cùng rạng rỡ
Giữa dòng đời cứ bươn trải trôi đi...!
Hoa vẫn nở trong gió đông lạnh giá
Giúp người bệnh nghèo, em có ngại chi
Cùng dâng hiến cho đời, kỳ diệu quá
Em và hoa nào ai có tiếc gì!
Em đã đau những nỗi đau người bệnh?
Hay thấy đời còn bao cảnh bão giông?
Nguyện làm những nhịp cầu kết nối
Từ trái tim đến những trái tim hồng
Trong gió mưa, em có biết không?
Bao người bệnh thấy ấm lòng rồi đó
Thấy trong bão giông hôm nay còn có
Những "Ngày Mai Tươi Sáng" trên đời
28/1/2013
2. CHỢ HOA
Em đi chợ ngắm hoa
Rừng hoa vui hớn hở
Tết này anh đi chợ
Cứ ngắm hoài theo em?
Cành đào thắm thân quen
Chậu mai vàng rực rỡ
Nụ hồng vừa chớm nở
E ấp cánh hoa ly...
Rừng người cứ qua đi
Giữa một rừng hoa ấy
Sao anh còn đứng đấy?
Ngắm đoá nào bên em?
28 Tết Quý Tỵ - 2013
3. HOA SƯA
Giêng, hai là hội hoa xuân
Tháng ba ngập phố trắng ngần hoa sưa
Những làn mây trắng đung đưa
Thướt tha trong gió, sớm trưa vẫy chào
Dịu dàng, tinh khiết, thanh tao
Hoa sưa e ấp đến nao lòng người
Nép trong vòm lá xanh tươi
Ngắm hoa sưa lại nhớ người năm xưa
Nhẹ làn gió thoảng hương đưa
Dường như em mới chỉ vừa qua đây
Vẫn tà áo trắng tóc mây
Nghiêng vành nón lá đong đầy ý thơ
Trắng trong vẫn đợi, vẫn chờ
Màu hoa sưa có bao giờ nhạt phai!
NBĐ-BMH
4. HOA THÁNG TƯ
Tháng tư có muôn hoa đua nở
Tôi dạo giữa phố phường, gặp một loài hoa
Trên xe đạp thồ, rong ruổi bước chân qua
Không kiêu sa trong những tiệm hoa tôi biết
Hoa loa kèn nở vào tháng tư thân thiết
Vẫn trắng trong, màu tinh khiết trinh nguyên
Tôi muốn gửi hoa một chút niềm riêng
Để cảm nhận hoa tháng tư trước gió
Vẫn ngời lên nét hồn nhiên vốn có
Như ngày đầu sôi nổi tuổi đôi mươi
Tôi nắm tay em hai đứa vui cười
Thoáng chốc, bốn mươi năm rồi đấy...
Cuộc sống bao sắc hương mà ta nhìn thấy
Như nụ cười bên những nhành hoa
Thanh thản bên hè bao tháng năm qua
Của người bán hoa tháng tư ngoài phố...
Tháng 4/2013
5. HAI MƯƠI BÔNG HỒNG
Tặng hai con CH
Biết em yêu hoa hồng
Anh chọn hai chục bông
Tặng em làm kỉ niệm
Mình thành vợ thành chồng
Hai mươi năm bươn trải
Giữa dòng đời lênh đênh
Hai mươi năm hạnh phúc
Một mái ấm gia đình
Nhớ ngày này năm ấy
Chúng mình mới gặp nhau
Tình buổi đầu e ấp
Mà duyên đã tươi màu
Hai mươi năm rồi đấy
Ngỡ như mới hôm qua
Hai mươi bông hồng thắm
Trong cuộc đời chúng ta
3/4/2013
6. HOA BẰNG LĂNG
Hoa Bằng Lăng gọi tháng Năm về
Gọi mùa hè, gọi kỳ thi cuối
Gọi tuổi học trò, gọi thời tiếc nuối
Gọi mối tình đầu màu tím thơ ngây
Gọi trang thư ấp ủ đến hao gầy
Gọi cuốn sổ tay, gọi dòng lưu bút
Gọi nhớ, gọi thương, gọi từng giây phút
Gọi những chia ly suốt cuộc đời ta
Dẫu trải bao nắng rát, mưa sa
Cánh có tàn, sắc có phai theo gió
Màu tím thơ ngây Bằng Lăng còn đó
Vẫn giữ gìn cho những tháng Năm xưa!
Tháng 5/2013
7. TRIỆU BÔNG HỒNG
Em tôi yêu quý hoa hồng
Tôi mang đủ một triệu bông tặng nàng
Hồng xanh, hồng đỏ, hồng vàng
Tình yêu, tình bạn, muôn ngàn nhớ nhung
Hồng tím là sự thuỷ chung
Tình đời sâu rộng ta cùng nâng niu !!!
8. GẶP LẠI THÁNG NĂM
Gặp lại tháng Năm, bao nỗi nhớ
Gặp Bằng Lăng đứng đợi thuỷ chung
Gặp Phượng Vỹ nồng nàn, rực rỡ
Và gặp anh trong kỉ niệm khôn cùng
Hoa Bằng Lăng chính là em đó
Còn anh như Phượng Vĩ nhớ không?
Tại em ngây thơ một đời sắc tím
Hay tại anh cháy bỏng nắng hồng?
Đã gặp nhau, sao anh cứ vội
Gió mưa làm bạc áo em rồi
Anh cháy hết mình bao mùa nắng
Sao chúng mình cứ mãi chia phôi?
Tháng 5/2013
9. HOA SẤU
Một thời để nhớ...
Chẳng mộng mơ như Phượng Vỹ, Bằng Lăng
Rơi từng cánh trong sân trường tím đỏ
Rắc lên đầu một "vu vơ" ai đó
Để đêm về mơ hái cả chùm sao!
Chẳng quên đâu những cây sấu năm nào
Lũ "nhất quỷ nhì ma" thường trèo hái quả
Trống đã giục hết giờ chơi hối hả
Mới tranh nhau vội vã trở về trường
Vẫn còn đây những cây sấu thân thương
Hoa đầu mùa vẫn đung đưa trong nắng
Màu trắng xanh ngập hè phố vắng
Vẫn li ti, thầm lặng toả hương
Mới hôm nao xào xạc lá trên đường
Qua vài cơn mưa đầu mùa hạ
Bao cành non, bao chùm hoa trắng xoá
Lại hồn nhiên phủ kín hồn ta
Hoa sấu rơi như những hạt mưa sa
Xuống vai tôi như bàn tay mềm mại
Để hứa hẹn một mùa kết trái
Bát canh sấu dầm bên những lọ ô mai
Tôi đã đi khắp nẻo đường dài
Về dạo bước dưới trăng khuya bàng bạc
Ký ức một thời lại trào dâng dào dạt
Bên gốc sấu già, tôi gặp lại tuổi thơ...
Tháng 6/2013
10. HOA BIỂN
Tặng con gái và CLB Yoga bãi biển
Mùa hè gọi biển vào ngày mới
Thu tấm màn đêm, ngắm đất trời
Sững sờ trước bức tranh tạo hoá
Em như hoa biển dáng chơi vơi
Bên em, sóng hát lời dào dạt
Ánh hồng toả sáng khắp nơi nơi
Bình minh gọi áng mây lơ đãng
Gió đùa, đánh thức mặt biển khơi
Vầng dương hối hả rời ngấn nước
Biển xanh gọi cát trắng miên man
Đất trời như cũng đang ao ước
Khoe sắc cùng em dưới ánh vàng...
27/5/2013
11. HOA HƯỚNG DƯƠNG
Em như cô gái tuổi trăng tròn
Đi tìm một tình yêu ngời sáng
Hoa hướng dương trải bao năm tháng
Tìm câu thơ phía mặt trời xa
Bao gió mưa, bão táp đã đi qua
Bao nắng lửa giữa trưa hè tháng bẩy
Suốt đời em vẫn là thế đấy
Vẫn ngóng trông, vẫn mãi đi tìm!
Dẫu trên đời bao kẻ mất niềm tin,
Dẫu còn những đảo điên, dối trá,
Quyền lực, lợi, danh đè lên phẩm giá,
Em vẫn ngóng trông, vẫn mãi đi tìm...
Bởi trong em có một trái tim
Tình yêu là những gì sáng nhất
Hạnh phúc là những điều chân thật
Vẫn tìm nhau dù góc biển, chân trời
Vầng dương còn chiếu sáng nơi nơi
Hoa hướng dương với nụ cười rạng rỡ
Tình hướng dương còn đây muôn thuở
Bên những vần thơ tươi sáng thuỷ chung...
Tháng 7/2013
12. HOA HỒNG VÀNG
Tôi tặng em bông hồng vàng mới nở
Hồng đỏ tượng trưng tình yêu thuở ban đầu
Hoa hồng vàng mới rực rỡ, bền lâu
Như tình em chân thành ấm áp
Biết sẻ chia với bao người khác
Những nụ cười rạng rỡ trên môi
Mang niềm vui đến với những người
Lúc khó khăn hay khi hoạn nạn
Hoa hồng vàng là tấm lòng bè bạn
Đâu phải là của sự chia ly!
Từ trái tim em, không chút hoài nghi
Thân thiết, vô tư như nắng vàng mùa hạ
Tô thắm cho đời chẳng cầu xin gì cả
Chúc cho người mẹ mới sinh con
Mừng đôi uyên ương tính cuộc vuông tròn
Mừng các em thơ học hành, đỗ đạt...
Hoa hồng vàng như gió thu bát ngát
Bỏ lại đằng sau toan tính, lo âu
Xoá hết cách ngăn, bắc những nhịp cầu
Chuộc những lỗi lầm, hàn gắn bao đổ vỡ
Hoa hồng vàng như vòng tay rộng mở
Trong trời hồng đón nắng ban mai,
Chắp cánh tình yêu, vươn tới tương lai...
13. HOA SEN
Hương ngan ngát giữa hồ lộng gió
Từng lớp thơm ôm ấp quanh đài
Dịu dàng đón nắng ban mai
Cánh hoa như những chiếc hài nhỏ xinh
Nhuỵ vàng dệt nghĩa tình thắm thiết
Lá tròn như chiếc nón quai thao
Của người con gái năm nào
Giữ lòng trinh bạch trước bao phũ phàng
Mặc thế gian, chẳng màng danh lợi
Chị em cùng tô đẹp cho đời
Hương nồng, sắc thắm thảnh thơi
Sen hồng, sen trắng dưới trời vô tư
Ơn lòng hồ nhân từ, rộng mở
Nuôi dưỡng sen từ thuở hàn vi
Thói đời đơm đặt, thị phi
Ngàn năm Sen có chê gì bùn đâu! (?)
Chú thích:
Ca dao:... Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
14. HOA BỒ CÔNG ANH
Xưa có một loài hoa sắc vàng như nắng
Sống êm đềm bên lá non xanh
Tình lá với hoa trong sáng đến mong manh
Lá vẫn yêu hoa, chở che, đầy khao khát...
Bỗng một ngày kia có chàng Gió mát
Lướt tới ồn ào, trong vũ khúc cuồng quay
Hát lên bài ca miền đất lạ mê say
Bao loài hoa choáng ngợp chàng trong nắng
Hoa vàng thay bộ áo choàng lông trắng
Theo chàng Gió phong lưu, lạnh lẽo, vô tâm
Nhưng Gió sinh ra không phải để dừng chân
Gió không thể mang hoa theo đi mãi
Ngao du trên tấm áo choàng mềm mại
Trên tình trắng trong, trọn vẹn của hoa
Rồi gió vô tình lại ào ạt bay qua
Bỏ mặc nàng trong hành trình bất hạnh
Đau đớn, tả tơi giữa miền đất lạnh
Để lại hồi sinh thành một loài hoa
Chỉ có tấm lòng vô vọng bay xa
Hoa Bồ Công Anh gửi tình yêu theo gió...
Tháng 8/2013
15. HOA VÀ NGƯỜI
Mượn xa nói nỗi dặm trường
Mượn gần trao gửi tơ vương thuở nào
Mượn lửa ví dạ cồn cào
Mượn nước cho thoả khát khao bao lần
Mượn mưa giữ bạn tri âm
Mượn nắng lại nhớ những lần mưa tuôn
Mượn sông nhắc nhở ngọn nguồn
Mượn vui san sẻ nỗi buồn đầy vơi
Mượn hoa bày tỏ tình người
Mượn nơi ánh mắt nói lời yêu thương!
16. HOA SỮA
Tặng các bạn yêu mùa thu Hà Nội
Cô gái thầm yêu chàng trai hàng xóm
Yêu say mê, chẳng dám nói ra
Chỉ tâm tình với cây trước hiên nhà
Loài cây chưa bao giờ ra hoa, kết trái
Một chiều thu, trái tim buồn tê tái
Khi được tin chàng đã đính hôn
Tủi phận, hờn duyên, đau đớn tâm hồn
Em hoá thân vào cây làm điểm tựa
Từ đó trước nhà em, một cây hoa sữa
Mỗi độ thu về hoa nở trắng tinh
Ngọt ngào hương, nhắc nhở một mối tình
Như tình em thơ ngây, nồng nàn nỗi nhớ
Nhớ gió heo may lang thang trên phố
Nhớ lá rơi vàng bên ô cửa sổ
Nhớ chiều Hồ Tây con sóng lao xao
Nhớ đường Nguyễn Du vui bước năm nào
Nhớ bầu trời cao xanh thăm thẳm
Nhớ Hồ Gươm, Tháp Rùa, em nhớ lắm
Nhớ khúc giao mùa, nhớ gánh cốm xanh
Tháng tám về! Em lại nhớ anh
Nhớ mối tình đầu! Nhớ mùa thu Hà Nội!...
Tháng 8/2013
17. CHUYỆN TÌNH HOA LƯU LY
Anh kể em nghe câu chuyện tình yêu
Đôi tình nhân dạo bước trong chiều
Bên dòng thác có bông hoa tím nhỏ
Chàng cố vươn tay hái tặng bông hoa đó
Để tỏ mối tình vời vợi, trong ngần
Chẳng may chàng lỡ bước, sa chân
Bị dòng nước cuốn trôi đi mãi
Tung đóa hoa lên bờ, chàng còn nhắn lại
"Đừng quên anh nhé" hỡi em yêu!...
Mỗi khi gặp Lưu Ly tím biếc trong chiều
Ta lại thấy lòng mình xao xuyến lạ
Ôi tình yêu sao kỳ diệu quá!
Hát du dương hơn mọi bài ca
Ngọt thơm hơn vườn chuối chín sau nhà
Ấm hơn lửa hồng đêm đông băng giá
Tình yêu dám cho đi tất cả
Hiến tặng thân mình nào có tiếc chi
Kể chuyện tình của đóa Lưu Ly
Mình chẳng bao giờ quên nhau em nhé!
24/8/2013

Chú thích:
Tên tiếng Anh của hoa Lưu Ly: "Forget me not"
18. HOA ĐỒNG TIỀN
Loài người xưa chỉ biết có yêu thương
Chung sống, sum vầy ở nơi rừng rú
Trai tráng lo hái, trồng và săn muông thú
Phụ nữ ở nhà chăm sóc trẻ thơ
Loài người chẳng bao giờ học hết chữ ngờ
Một ngày kia xuất hiện loài thú lạ
Da trắng, môi hồng, mắt huyền, thon thả
Các chàng đều mơ mộng đắm say
Bỏ hết cấy cầy, săn bắn hàng ngày
Mọi thứ đều sinh ra đổi chác
Muốn cái này phải đổi bằng cái khác
Lúc đầu là vỏ sò đẹp đẽ, cầu kỳ
Đến miếng săt tròn, trạm trổ tinh vi
Đồng trinh, đồng xu, đồng vàng, đồng bạc...
Sau khi qua đời, trên mộ nàng "thú ác"
Xuất hiện bông hoa sắc đỏ như son
Bao cánh trong, ngoài xúm xít quây tròn
Tượng trưng cho ba vòng lửa cháy
Mỗi cánh hoa, mỗi chàng trai còn đấy
Để mãi tôn thờ vẻ đẹp hồn nhiên
Của những đóa Hoa Đồng Tiền
7/9/2013
19. CÂY VÀ CỎ
Cây và cỏ sống bên nhau thân thiết
Cỏ dịu dàng tà áo biếc thướt tha
Cây như chàng trai lực lưỡng vươn xa
Ôm cỏ vào lòng, chở che dịu ngọt
Trên bầu trời xanh líu lo chim hót
Gió đung đưa làn mây trắng phiêu diêu
Cây mơ màng ngước theo ánh nắng chiều
Nơi ấy có phải thiên đường không nhỉ?
Cây quyết ra đi, đêm ngày không nghỉ
Cứ vươn mình, cứ mãi vút cao
Mơ có một ngày sẽ gặp những vì sao
Lấp lánh diệu kỳ, long lanh bát ngát
Đến khi cô đơn, thân cành xơ xác
Mệt mỏi, u buồn, cây chợt nhận ra
Gió vô tình, gió đến lại bay xa
Chim cũng chẳng hót cho cây nghe mãi
Mây vẫn bồng bềnh lướt qua, lướt lại
Bầu trời kia thăm thẳm những vì sao
Đã mất đi bao năm tháng ngọt ngào
Hối hận quay về bên tình yêu của cỏ
Hạnh phúc là những điều mà cây từng có
Cuộc sống vô tư, ấm áp ngày nào!
Gió, mây lại đang đùa cùng ánh trăng sao...
29 tháng 9/2013
20. HOA CÚC
Có hai mẹ con nhà nghèo lắm
Mẹ em không may ốm nặng lâu ngày
Em chẳng quản gian nan tìm thuốc, tìm thầy
Một ngày thu, Bụt cho bông hoa thần dược
Năm cánh hoa là số năm mẹ còn sống được
Và cuộc đời em cũng sẽ bớt theo đi
Em xé bông hoa thành nhiều cánh li ti
Với mong ước mẹ sống lâu, mạnh khỏe...
Em đã biến thành bông hoa nhỏ bé
Vô số cánh hoa cho đời mẹ trường sinh
Thanh thản, vô tư, chẳng tiếc thân mình
Hương thơm ngát trong tình thương mãi mãi...
Bông cúc vàng gom nắng hè sót lại
Để mùa thu giữ mãi sắc thu vàng
Những bông hoa tinh khiết, dịu dàng
Mang ước vọng vơi đi niềm bất hạnh
Từng cánh mỏng manh làm nên sức mạnh
Tô đẹp cho đời, cuộc sống quanh ta
Mang nặng nghĩa tình thương mẹ, kính cha
Như tấm lòng người con hiếu thảo...
4/10/2013
21. HOA THỦY TIÊN
Xưa có vị thần trông coi sông nước
Đẹp thần tiên và kiêu ngạo khắp miền
Nhiều kẻ hờn ghen, đã đặt lời nguyền
"Chàng sẽ chết chính vì cái đẹp!"
Một ngày kia được cha cho phép
Lên bờ chơi, chợt thấy bóng của mình
Bao bạn bè chàng bỗng coi khinh
Chẳng thèm nghe những điều nói thật
Ruồng rẫy cả những người thân yêu nhất
Chỉ thích tôn vinh tài sắc của mình...
Là thủy thần đẹp đẽ, thông minh
Khi lên bờ, rời mặt sông, con sóng
Cũng lụi tàn bởi say mê cái bóng
Và đã biến thành một loài hoa
Cánh trắng, nhụy vàng, thơm ngát, kiêu sa
Nhưng chỉ nở vào cuối đông rét mướt
Người đời ngâm Thủy Tiên trong nước
Để nhớ cuộc đời từ nước mà ra
Mỗi độ xuân về lại thấy một loài hoa
Như đang tìm về cội nguồn sông nước?
Tháng 11/2013
22. HOA RÂM BỤT
Hoa Râm Bụt như chiếc ô năm cánh
Xòe bóng râm che chở cho người
Màu lá xanh, hoa thắm đỏ tươi
Như ước vọng bao đời còn đó
Giúp đỡ ai vẫn đang đau khổ
Chia miếng cơm cho kẻ đói lòng
Tấm áo người rét mướt đang mong
Vợi nỗi đau trong cơn bệnh tật
Ước vọng từ cõi lòng chân thật
Để xóa đi ngang trái, bất công
Cho cuộc đời bớt cảnh bão giông
Cho người sống bên người nhân ái...
Em ơi em, mình chung tay lại
Ta trồng hoa Râm Bụt quanh nhà!
5/11/2013
23. CÂY SUNG
Cây sung ta bỗng tôn thờ
Muốn mang sung túc, muốn nhờ vào cây
Tiền tài, bổng lộc, no đầy
Tha hồ rụng xuống từ đây ào ào...
Trái hồng ở tít trên cao
Muốn ăn lại phải lấy sào mà rung
Ta về nằm gốc cây sung
Có ai cùng muốn nằm chung thì nằm?
23/11/2013
24. HOA GIẤY
Bao người dùng giấy kết nên hoa
Bình hoa trang trọng để trong nhà
Cũng Đào, Mai, Huệ, Hồng, Sen, Cúc...
Cũng trầm trồ tán thưởng, ngợi ca
Bờ tường thanh thản một giàn hoa
Đâu phải bon chen đứng giữa nhà
Hoa Giấy hồn nhiên khoe sắc thắm
Vẫn thật với đời trước phong ba!
28/11/2013
25. HOA CẢI
Mặc đô thành náo nhiệt
Dù lạnh buốt gió đông
Cải trổ hoa vàng rực
Để thẫn thờ bến sông
Em có còn nhớ không
Đã bao mùa hoa nở
Tươi hồng từng trang vở
Ta mơ về tương lai
Đi hết chặng đường dài
Về giữa mùa hoa cải
Kỷ niệm xưa gặp lại
Vẫn đong đầy tim ai
Hoa hay người con gái
Rạo rực một góc trời
Đơn sơ mà thánh thiện
Cái quê mùa em tôi?
5/12/2013
26. HOA NÀO
Hoa nào tình mãi thêm xanh?
Hoa nào hờ hững, mong manh thuở nào?
Hoa nào gọi nắng xôn xao?
Hoa nào trìu mến, ngọt ngào bên nhau?
Hoa nào tàn héo chẳng đau?
Hoa nào hy vọng cũng màu nhớ nhung
Hoa nào lặng lẽ vô cùng?
Hoa nào âu yếm, thủy chung trọn đời?
27. NHỊP ĐẬP TRÁI TIM
Mỗi lần đặt ống nghe lên ngực
Thấy trái tim thổn thức bao điều
Những trái tim rạo rực đang yêu
Có sóng vỗ bờ, có triều dâng dào dạt
Như đồng lúa xanh, chân trời bát ngát
Có bình minh và tiếng chim ca
Nghe trái tim những người lính xa nhà
Thấy đau đáu tình yêu cuộc sống
Như muốn vươn ra trời cao, biển rộng
Dâng trọn trái tim, gìn giữ nước non này
Có những trái tim lao động hăng say
Miệt mài đập, cống hiến cho tất cả...
Có những tiếng tâm thu hối hả
Chỉ thu gom, vun vén suốt ngày
Chuyện nhân gian sống chết mặc bay
Để gánh nặng cho con, cho cháu
Có những tiếng tim như đang rỉ máu
Những tiếng tim chao đảo, bất công
Tiếng tâm trương và tiếng thổi liên thông
Tiếng loạn nhịp và cơn đau cùng cực...
Mỗi lần đặt ống nghe lên ngực
Thấy trái tim thổn thức bao điều
Bao trái tim mạnh mẽ, tin yêu
Nuôi khát vọng vào mạch đời, sự sống
Tiếng tim khỏe mang dòng máu nóng
Ngày một nhiều hơn, át những nhịp tim đau!
28. MỜI TRÀ
Mời anh xơi chén trà đầy
Để ai được thỏa những ngày nhớ mong
Giếng nhà xây đá tổ ong
Nước nhà vừa mát vừa trong nhất làng
Khi nào rảnh rỗi anh sang
Vườn nhà ươm sẵn mấy hàng chè xanh
Trà ngon ủ ấm tích sành
Của nhà trồng được, mời anh cứ dùng!!!
Phật Tích 6/2013
29. BẠN HỌC
(Mừng sinh nhật anh Tô Xuân Cường)
Bạn bè yêu mến của ta ơi
Ta được gặp nhau ở cõi đời
Ta được học hành chung một lớp
Để lại tỏa đi khắp muôn nơi
Bạn bè thân thiết của ta ơi
Ta lại ung dung giữa đất trời
Để lại sẻ chia bao kỷ niệm
Buồn vui, sớm tối suốt cuộc đời
27/7/2013
30. LỐI MÒN
Lối mòn trên mặt đất
Do đi mãi mà thành
Lối quanh co khúc khuỷu
Chẳng tới đích được nhanh
Đời có bao vực thẳm
Có bao ngọn núi cao
Đôi chân trần bé nhỏ
Từng bước đi thuở nào
Chẳng vượt được núi cao
Bởi xưa ta bỡ ngỡ
Không qua bao vực thẳm
Vì xưa quá dại khờ
Sức ta nay đã mạnh
Trí ta giờ đã cao
Sao tự ta trói buộc
Theo lối xưa năm nào?
Phá đi lối mòn cũ
Ranh giới xưa đặt ra
Mở đường trong tâm tưởng
Núi đồi nào cũng qua!
12/6/2013
31. CÁI GẠT NƯỚC
Tôi đi nhờ xe của người bạn cũ
Xe bon bon trên đường phố thênh thang
Bỗng phía đầu xe, một xe khác tạt ngang
Còn ngoái lại, ra điều sừng sộ (?)
Bạn tôi cười tươi, thay vì phẫn nộ
Vội nhấn phanh! nhường kẻ tranh đường
Bạn bảo tôi: trước sự nhiễu nhương
Ta chẳng nên bực mình, suy tính
Giữ đầu óc ta như là tấm kính
Có cái gạt nước, xua nó trôi đi
Chớ nên như miếng bọt xốp làm gì
Lại hút vào cả khi là nước bẩn?
32. BẠN BÈ
Bạn bè sau trước của ta ơi
Ta xin làm hạt cát cho đời
Nhận những chắt chiu và vun đắp
Một mai ta về lại biển khơi
Bạn bè sớm tối của ta ơi
Bạn hữu xa gần ở muôn nơi
Bạn đã cho ta bao trải nghiệm
Kho tàng tri thức suốt cuộc đời!
33. ĐỘNG THIÊN ĐƯỜNG
Động Thiên Đường giữa trần gian
Lung linh huyền ảo, miên man, sững sờ,...
Đây bầy tiên nữ ngây thơ
Kia miền Cung Quảng đang chờ giao duyên
Nhà Rông như ở Tây Nguyên
Tháp Champa ánh sao đêm chan hòa
Ngắm nhìn lên ngọn Liên Hoa
Thần tiên tu tạo hay là trời sinh?
Một mình đi với một mình
Giữa nơi tiên cảnh cho tình vấn vương
Ta vào thăm động Thiên Đường
Trao nhau nỗi nhớ, niềm thương cõi trần?
34. GIẤC MƠ THIÊN ĐƯỜNG
Cùng ai nhấp nhấp chén quỳnh tương
Ăn quả đào tiên chốn Thiên Đường
Trên núi lô nhô, chồn chân bước
Dưới khe suối cạn, dạ vấn vương
Đào Nguyên mở lối, xem cho tỏ
Địa Đàng tươi tốt, nức mùi hương
Thả hết hồn ta vào cõi mộng
Bình minh tỉnh giấc, vẫn trên giường!
35. TRÒ ĐỜI
Nhân xem "Trò đời" trên VTV1,
Kỷ niệm 100 năm Vũ Trọng Phụng
Nhiều cái đúng có khi bất lực
Nhiều cái sai mặc sức tung hoành
Trắng đen đâu có rõ rành
Cười đây, khóc đấy, loanh quanh như đùa
Bao trò đời kẻ thắng người thua
Trời nóng, lạnh, lúc mưa, lúc nắng
Tình dịu ngọt bỗng như trái đắng
Nghĩa đang gần bỗng hoá thành xa
Bác Phụng trăm năm vẫn không già
Trái tim bác vẫn yêu cuộc sống
Vượt sóng gió, sông sâu, biển rộng
Cánh buồm xưa lại tới bến bờ vui!
20/9/2013
36. CON NGƯỜI
Trời cho hai con mắt
Luôn hướng về phía trước
Sao ta cứ quay ngược
Để ngoái lại đằng sau?
Hai cái tai cân nhau
Để nghe từ hai phía
Cả lời khen, lời chê...
Hai tai không chỉ để
Nghe tâng bốc của ai!
Hai mắt và hai tai
Miệng lưỡi thì có một
Một miệng để nói ít
Nghe, nhìn được nhiều hơn
Cho ta một trái tim
Thẳm sâu trong lồng ngực
Để tình yêu chân thực
Được ấm áp bền lâu
Cho ta một mái đầu
Hiên ngang và vững chãi
Để giữ gìn mãi mãi
Tri thức của muôn đời,
Tích lũy ở một nơi
Chẳng thể ai lấy mất
Thênh thang trong trời đất
Kỳ diệu quá, Con Người!
37. BÀN TAY VÀ TRÁI TIM
Những trái tim yêu thương
Mong manh và sáng lạn
Từ hai bàn tay bạn
Thành trái tim tuyệt vời
Chỉ một bàn tay thôi
Sẽ chẳng là gì nữa
Đến với nhau một nửa
Sao thành trái tim yêu?!
38. MỖI NGÀY SÁU TIẾNG
Ngày hai bốn tiếng làm chi
Sáu tiếng là đủ nhâm nhi cuộc đời
Một tiếng dùng để nghỉ ngơi
Một tiếng là để rong chơi la cà
Một tiếng chăm sóc mẹ cha
Một tiếng làm việc, thế là quang vinh
Một tiếng trao gửi tâm tình
(Một tiếng là để chúng mình cãi nhau)!
39. THỊ MÀU LÊN CHÙA
Thân tặng "Thị Màu"...
Con qua thôn Đoài từ lúc bình minh
Thấy bao nhiêu táo rụng sân đình
Chợt nghe lòng mình xao xuyến quá!
Con lại băng qua thôn Ngô Xá,
Về chùa Phật Tích quê mình
Con cầu Trời, cầu Phật anh minh
Cho con gặp người con yêu mến
Trời Phật bảo ngay người ấy đến
Đừng bắt con mong đợi tháng ngày
Lá đang trên cành, xao xác heo may
Lời yêu thương ủ sâu trong lồng ngực
Con cầu xin với tấm lòng thành thực
Mười tám vị La Hán nhất đẳng hành xa
Con cầu Phật Thích Ca, cầu Đức Phật bà
Cầu chư vị Kim Cương Bát Bộ
Cầu Hộ Pháp, Bồ Đề, Lạt Ma phù hộ
Sao đời lại gán cho hai tiếng lẳng lơ?
Chỉ vì yêu người, yêu cuộc sống từng giờ
Không biết dối gian, không hề che đậy!
Con cầu xin mãi mãi là như vậy!
Nếu sống khác đi đâu phải Thị Màu
Con kính cẩn cúi đầu, chắp tay quỳ lạy!
Nam Mô A Di Đà Phật!
Rằm tháng bảy, năm Quý Tỵ
40. TÌM BẠN
Kính tặng Bác Đ.S.
Sáu mươi tuổi vẫn đi tìm bạn
Bạn lo toan chăm sóc cửa nhà
Tâm tình những lúc vào ra
Nắng mưa, sớm tối có ta có mình
Bảy mươi tuổi, lửa tình chưa hết
Ai đẹp người, đẹp nết trao duyên
Hữu tình nên cảnh thần tiên
Một ngày nên nghĩa, nên duyên vợ chồng
Tám mươi tuổi phòng không, gối chiếc
Bạn đời ơi, ai biết chăng ai
Bơ vơ ngày ngắn đêm dài
Vẫn mong có bạn, có ai đợi chờ
Chín mươi tuổi, mắt mờ, chân yếu
Buồn nào hơn bằng thiếu bạn đời
Tìm ai cùng cảnh chơi vơi
Ra vào có bạn, có nơi đi về
Một trăm tuổi, tuổi kề miệng lỗ
Sống ốm đau là khổ cháu con
"Cầu trời cầu nước cầu non"
Xin ngừng hơi thở, để còn... tìm nhau !!!
41. SAY
Ta vẫn biết dòng đời quá mong manh
Để gió thổi những ưu tư mòn mỏi
Lòng tan theo dấu yêu cùng mây khói
Hồn khách thơ dõi tìm bóng giai nhân
Một kiếp sinh, tự chuốc lấy bao lần
Để lắm lúc cứ tỉnh, say dang dở
Say bạc, say tình, công danh, hoa nở
Say vần thơ ai đã ủ men nồng
Ta lại về đây với thinh không
Sau cơn say là lúc ta tỉnh nhất
Ảo ảnh, phù du, những gì không thật...
Chỉ còn em hiện hữu cuối con đường!
42. CƠN BÃO NARI
Cơn bão Nari tàn phá điên cuồng
Hàng chục người bị thương
Hàng trăm ngôi nhà đổ nát
Hàng vạn cây xơ xác bên đường
Và bao con người vật vã đau thương
Dầm mình trong nước lạnh
Thiên nhiên lại gieo niềm bất hạnh
Xuống những người chịu khó, chịu thương
Suốt đời một nắng hai sương
Vẫn tin vào thiên đình, trời đất
Nếu thiên đình là tốt thật?
Để bao con dân hạ giới lầm than?!
QN-ĐN, 15/10/2013
43. KHỔ NHƯ VUA
Mọi người bảo nhau mày sướng như vua!
Đâu có biết rằng nếu theo thời vận
Nước mất nhà tan, vua tôi lận đận
Lúc này vua còn khổ hơn dân
Nếm mật nằm gai, cơ cực muôn phần
Đoàn kết muôn dân diệt thù, cứu nước
Hòa bình rồi, cũng đâu có được
Một phút giây sung sướng an nhàn
Lo làm sao xã tắc bình an
Con dân được tự do, hạnh phúc
Dân đói khổ, làm vua cũng nhục
Xã hội suy đồi, vua sướng được sao?
Lọng vàng, gác tía, châu báu thế nào
Sớm muộn rồi cũng về với đất!
Vua cũng là chính nhân bậc nhất
Vua tham nhũng, dân chửi dân khinh
Lo cho trăm họ, đâu sướng cho mình
Suy ra thời nào làm vua cũng khổ!
(Thăm dinh Bảo Đại)
44. PHƠI THƠ
Gió dịu, mưa tàn, đợi nắng xuân
Phơi bài thơ ướt, thủng đôi vần
Trên dây áo yếm giăng vài dãy
Dưới đất cánh thơ lộn mấy lần
Này trắc, này bằng rơi lả tả
Đây niêm, đó luật vãi xa gần
Nàng thơ có xót xa chăng nhỉ
Ai để mốc meo cái thế nhân?.
Tháng 10/2013
Tháng 1/2013
Nguyễn Bá Đức
Theo https://www.facebook.com/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Con rồng Thiên Tôn  Vùng đất Thượng Bạn huyện Tống Sơn (huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa ngày nay) quả là một danh sơn, như được khí sơn h...