Thứ Tư, 30 tháng 12, 2020
Đêm An Kinh mây phủ
Trăng xanh lạnh buốt. Rặng núi phía xa chìm trong sương trắng.
Từ Thức đứng nghỉ chân dưới đoạn tường thành đổ nát, thốt nhiên nghe thấy tiếng
gió rít lẫn với tiếng lá khô cuốn bay xào xạc. Ngọn đuốc đã cháy tàn trên tay đột
ngột bừng sáng, soi bóng một người con gái áo xanh chập chờn ẩn hiện. Nàng lặng
yên trong khoảnh khắc u buồn rồi vụt tan đi. Từ Thức đưa tay với theo nhưng ảo ảnh
thoáng qua nhanh, phía đó chỉ còn lại mơ hồ dấu chân rất mỏng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chùm thơ của Lưu Lãng Khách
Chùm thơ của Lưu Lãng Khách Ngoài kia xuân đang qua rồi sao!/ Thềm hoa hanh hao - trên trời cao/ Chim non ca vang như ngày nào/ Bên em anh...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét