Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Nắng có còn xuân

Nắng có còn xuân

Mới đó mà đã gần hết tháng Giêng. Thời gian là vậy, cứ dần trôi không bao giờ trở lại. Mỗi mùa xuân qua mỗi người được thêm một tuổi. Tiết trời vào xuân thật dễ chịu. Cây cối đâm chồi nẩy lộc. Lòng người cũng mở ra để đón mùa xuân. Mùa xuân ta chúc nhau những điều tốt lành, may mắn, an khang, thịnh vượng; mừng đất nước thanh bình, yên ấm muôn nơi.
Mùa xuân cũng là mùa hạnh phúc-mùa tình yêu, mùa cưới. Nắng ấm mùa xuân đã đánh thức vạn vật bừng dậy. Xuân về muôn hoa khoe sắc thắm. Nói đến hoa mùa xuân, người ta thường nhắc đến các loài hoa đẹp như hoa đào, hoa mai, hoa cúc, hoa hồng; rồi hướng dương, đỗ quyên, thược dược, vạn thọ… Có mấy ai để ý đến loài hoa cải - một loài hoa nhỏ xíu, kết thành chuỗi thật đẹp.
Mùa xuân qua, nhìn luống hoa cải vàng tươi, e ấp rung rinh trong nắng sớm, bất chợt ta nhớ lại những mùa xuân qua với bao mối tình không trọn vẹn. Mà nghĩ cũng lạ. Tại sao hoa hồng là biểu trưng cho tình yêu; hoa phượng ép vào trang vở học trò để kỷ niệm mối tình đầu; trai gái yêu nhau mượn cành hoa sen để tỏ tình “… bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen”; rồi “như bông hoa lài cắm bãi cứt trâu” - dù sao đi nữa, cũng có một tấm chồng; hoa bông trang- một loài hoa dại nhưng cũng được “mượn” để gửi gắm lời tỏ tình dễ thương: “Gió đưa, gió đẩy bông trang. Ai đưa, ai đẩy cho nàng tới đây? Tới đây phải ở lại đây. Ở cho bén rễ, xanh cây hãy về”, còn hoa cải lại bị “gán” cho sự đổ vỡ, trắc trở trong tình cảm lứa đôi?!. Điều đó thật khó giải thích.
Ngày xưa còn bé, nghe mẹ hát ru: “Gió đưa cây cải về trời/ Rau răm ở lại chịu lời đắng cay”, rồi: “Anh đi cây cải mới trồng/ Anh về cây cải lên ngồng cù queo”. Bây giờ nhớ lại thấy buồn. Nghe bài hát “Mùa hoa cải” - ca khúc viết cho bộ phim “Lời nguyền dòng sông” càng thấy buồn hơn, bởi “Mùa hoa cải” cũng là một câu chuyện tình không trọn vẹn. Chuyện kể rằng: “… Có một gia đình lênh đênh theo nghề sông nước, không có đất để neo đậu bến quê. Mọi sinh hoạt của gia đình họ đều gói gọn trên một chiếc thuyền con, rày đây mai đó… Dù có cách biệt với cuộc sống trên bờ, nhưng cô bé của gia đình ấy vẫn khát khao được vỗ về, được âu yếm yêu thương như bao cô gái đang tuổi xuân thì. Một buổi chiều, nhìn màu hoa cải vàng rực bên bến sông, cô bé bỗng thấy mình đã thành người lớn. Hoàng hôn xuống, cô bơi vào bờ. Đến bên luống cải hoa nở vàng, cô dang tay ôm lấy. Cô nô đùa với những bông hoa nhỏ xinh xinh với một cảm giác lâng lâng, sướng vui khó tả. Sáng ra, sau khi thăm những luống hoa cải, người mẹ nói với con trai: “Tối nay, con ra xem thử có ai đó đến phá vườn hoa cải nhà mình”… Chàng trai đã bắt gặp cô gái ấy đang vô tư đùa vui bên luống cải hoa vàng. Và, tình yêu đã đến với họ. Nhưng tình yêu ấy không trọn vẹn. Người con trai phải ra đi vì tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc và đi mãi không trở về. Cô gái đành bước sang ngang, dù trái tim vẫn dành cho người mình yêu thiết tha, cháy bỏng”.
Chuyện của bộ phim là vậy. Đề tài tình yêu trong các bộ phim đã để lại cho người xem nhiều tình cảm đẹp, lôi cuốn, nhưng đôi khi cũng có những tình tiết éo le, đượm buồn. Đó là điều bình thường. Chỉ có điều băn khoăn là tại sao với những chuyện tình buồn, những mối tình không trọn vẹn, người đời lại “gán” cho hoa cải nhiều đến vậy ?! Dù là bài hát viết cho phim, nhưng với điệu Slow mượt mà, ca từ đẹp, “Mùa hoa cải” đã được nhiều người yêu thích. “Có một mùa hoa cải, nở vàng bên bến sông/ Em đang thì con gái, đợi ai chưa lấy chồng/ Có một mùa hoa cải, sắc vàng trong mê mãi/ Cầm tay nhau bối rối/ Anh nói lời chia ly/ Anh nói rồi anh đi/ Chiến tranh không ước hẹn/ Sợ làm con bướm trắng/ Thẫn thờ chiều ven sông/. Thế rồi, thế rồi em/ Bao mùa vàng rực nắng/ Đợi anh mặc hoa trôi/ Đợi anh trong khắc khoải/ Người đi không trở về/. Thế rồi, thế rồi thôi/ Buồn thương hoa héo hắt/ Ai cũng bảo phải quên/ Em đành bước sang ngang/ Gửi mùa xuân ở lại/ Để con tim cháy mãi/ Cho người mình chờ mong…” (*).
Hoa cải không khoe sắc thắm như các loài hoa cao sang, quý phái mà chúm chím, e ấp, khiêm nhường. Hoa cải thường gắn với những cuộc tình trắc trở, man mác buồn. Nhưng dù sao, chuyện tình trong “Mùa hoa cải” là một câu chuyện đẹp.
Mùa xuân - mùa yêu thương. Dưới nắng xuân dìu dịu, nhìn người ta cười nói, chúc tụng nhau mà lòng thấy buồn tênh. Nhìn những đôi uyên ương dìu nhau bước vào lâu đài hạnh phúc, chợt nghĩ: Nắng có còn xuân và “trong đám xuân xanh ấy”, có bao người gặp được ý trung nhân?!.
Chú thích:
(*) Ca từ trong bài “Mùa hoa cải” của nhạc sĩ Lê Vinh, thơ Nghiêm Thị Hằng.
4/3/2020
Hoàng Chương
Theo http://nongson.quangnam.gov.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chùm thơ của Lưu Lãng Khách

Chùm thơ của Lưu Lãng Khách Ngoài kia xuân đang qua rồi sao!/ Thềm hoa hanh hao - trên trời cao/ Chim non ca vang như ngày nào/ Bên em anh...