Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020
Thơ Nguyễn Bính - Từ ký hiệu sinh thái đến không gian tự tình
Thơ Nguyễn Bính - Từ ký hiệu sinh thái
Trong đội ngũ tài danh của Phong trào Thơ mới, Nguyễn Bính là
một trường hợp, một chân dung khác lạ, “đứng riêng một cõi”. Thơ ông là sự giao
hòa giữa tâm thức lãng mạn hiện đại nửa đầu thế kỷ XX với điệu hồn dân tộc xưa
cũ. Đọc thơ ấy, dường như người ta quên đi sự “bùng nổ” của công cuộc giao lưu
và tiếp biến, sự “va chạm” Đông - Tây để được “sống chậm”, được đắm mình vào những
câu thơ thấm đượm phong vị ca dao, trong sáng, yên bình, gần gũi và rất dễ đi
vào lòng người. Chính vì vậy, trong phối cảnh Thơ mới 1932 - 1945, tuy không phải
là người có công sáng lập và vị trí tiên phong như Thế Lữ, cũng không mang đến
cho thi đàn đương thời một luồng gió mới tràn đầy năng lượng như Xuân Diệu;
song, Nguyễn Bính vẫn tạo lập được một hệ giá trị bền vững. Thi nhân đã truyền
cảm hứng, thu hút một cộng đồng tiếp nhận yêu bản sắc Việt vô cùng đông đảo và
mang tính ổn định cao qua nhiều thời đại văn học.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét