Thứ Tư, 30 tháng 12, 2020
Dưới rừng sao núi
Chị tần ngần đứng trước căn nhà cấp bốn nằm khiêm tốn bên
thung đồi ngàn thông xanh mượt ngoại ô thành phố Đà Lạt. Theo địa chỉ anh cho
thì chắc chắn nơi đây rồi. Căn nhà nho nhỏ xinh xinh đứng dưới trưa cứ nhìn chị
đăm đăm như thể đang lục tìm trí nhớ người đang trước ngõ nhà mình quen hay lạ?
Còn chị thì trong trạng thái háo hức vui mừng xen lẫn chút âu lo, thực mơ lẫn lộn.
Chị vẫn không nghĩ mình có thể vượt cả ngàn cây số, ngồi ròng rã suốt hai ngày
hai đêm để đi tìm anh. Có phải tình đồng đội thôi thúc hay tiếng của con tim
réo gọi? Dường như có thể cả hai. Chị ghé mắt nhìn qua cổng gỗ màu sơn đã cũ.
Hoa tường vi hai bên cổng leo kín, khoe những chùm bông màu hồng xinh đẹp, ấm
áp, những đóa hoa kỳ diệu kết tinh từ đất lành như nụ môi thơm chào đón, gọi mời.
Chị quan sát một lúc, dường như nhà không có ai thì phải khi cửa khóa im lìm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét