Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Tản mạn về hoa quỳnh

Tản mạn về hoa quỳnh

Hoa là món quà thanh tao của tạo hóa ban cho con người, đem lại cho con người những giây phút dịu dàng êm ái thoải mái khi thưởng ngoạn, hoa tô điểm cho cuộc sống tất bật vốn dĩ vô thường này… Mỗi loài hoa mang một tên riêng, một tiếng nói riêng, một biểu lộ tình cảm khác nhau: âu yếm, trìu mến, ngọt ngào, hờn dỗi, hững hờ, thầm lặng, tế nhị, sâu sắc, chung thủy, tin yêu và hy vọng… Ai mà chẳng thích ngắm những bông hoa mơn mởn phô trương vẻ đẹp muôn sắc muôn màu, như muốn lả lơi đùa cợt, hoa tỏa ra những hương thơm ngào ngạt, ngây ngất đê mê, như muốn quyến rũ, say đắm người xem… Lặng lẽ bốn mùa với nắng mưa, hoa có thể nở bất cứ giờ phút nào trên trái đất này, từ lúc tinh mơ khi những hạt sương óng ánh còn vắt vẻo trên cành cây, hoặc lúc ban trưa với những vạt nắng xiên khoai gay gắt, hay những buổi chiều chạng vạng… Nhưng có lẽ không nhiều người được tường tận một thế giới huyền bí kỳ ảo của những loài hoa chỉ khoe sắc tỏa hương lúc hoàng hôn phủ kín dương gian, khi mặt trời lặn nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh trên bầu trời đen. Đó là thế giới của loài hoa diễm lệ chỉ nở về đêm, theo ánh trăng rờ rỡ trên cao… Những loài hoa này nhờ những côn trùng sống đêm (con nhậy -moth -, bướm đêm, dơi) mà thụ phấn, kết bông và nở hoa… Thế giới ban đêm của loài hoa kỳ diệu là thế đó, thi nhau đua nở, tỏa hương thơm ngát, trong lúc phần đông chúng ta đang chìm đắm trong giấc ngủ chập chờn mộng ảo… Và có thể nói hoa Quỳnh là nữ hoàng kiều diễm lộng lẫy của thế giới về đêm này…
Người tây phương đã nói Hoa quỳnh tượng trưng cho "sắc đẹp phù du" (transient beauty), nở đó để rồi tàn đó:
Hoa nở để mà tàn
Trăng tròn để mà khuyết
Bèo hợp để mà tan
Người gần để ly biệt
(Xuân Diệu) 
và thật là luyến tiếc cho thoáng hương quỳnh trong đêm, một thoáng phù du đã vội cùng cánh gió bay xa...
Nửa đêm hoa quỳnh nở
Gửi chút hương cho đời
Nửa đêm em làm vợ
Sưởi chút ấm cho tôi
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi
(Hương Quỳnh - Nguyễn Đăng Trình)
Nhưng cũng có thể nói rằng hoa quỳnh tượng trưng cho cái "vẻ đẹp chung thủy" (loyal beauty), vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm:
"Tóc em ngọn gió trăm nguồn
Chở đầy thương nhớ vây buồng phổi ta
Từ em hơi thở quỳnh hoa
Nụ thơ hàm tiếu ru ta tình đầu" (VNL)
"Yêu nhau như cánh hoa quỳnh
Cánh hoa chỉ nở một mình trong đêm" (VNL)
Thưởng thức hoa quỳnh là một thú vui tao nhã… Các cụ ngày xưa mỗi lần biết hoa sắp nở, mời thêm vài người bạn thân đến chơi, trong khi chờ ngắm thưởng ngoạn hoa nở, cụ thường hay trịnh trọng pha một ấm trà thật ngon, khói bốc thơm nghi ngút, vừa nhấm nháp trong khi chờ đợi khai hoa nở nhụy... Hãy chiêm ngưỡng nhan sắc của một loài hoa:
Ôm ấp dáng tinh hoa của trời đất
Cánh ngọc ngà, hương khép nép lời dâng
Một phút giây tô điểm nét giang san
Một phút giây mà nghìn thu dậy sắc
(Hoàng Ngọc Quỳnh)
Khi hoa nở những cánh trắng tươi nõn nà mềm mại xòe ra, tỏa hương thơm dìu dịu như quyến rũ người xem vào cõi bát ngát tận cùng của hư không... rồi từ từ khép lại giữa những đài hoa phong kín như ban đầu...
"Hoa trăng với lại hồn tôi
Phút giây hư thực đất trời trôi qua.
Đến khi thức dậy nhìn ra
Ánh trăng vừa tắc, sắc hoa vừa tàn"
(Tế Hanh)
Vì kiếp hoa sớm nở chóng tàn, Quỳnh Hoa đã được ví như một cuộc tình mong manh lơ lửng trên cánh gió, nhưng đó là cuộc tình đẹp nhẹ nhàng và thanh tao:
Em Quỳnh Hoa e ấp
Anh lửa ấm đêm đông
Tình lên cao chất ngất
Nghĩa sâu nặng nghìn trùng
Hai tim rung một nhịp
Có nói cũng không cùng…
(Lạc Thủy Đỗ Quý Bái - Tình Trên Cánh Gió)
Và có khi Hoa Quỳnh là biểu tượng của kiếp hồng nhan bạc mệnh:
Xót hoa thầm nở đêm sầu
Mới khoe trinh bạch đã đau héo tàn
Đem theo cả cái hồng nhan
Không nghe ai chạnh thở than nỗi mình
(Kiếp Hoa - Nguyễn Đỗ Lưu)
Hoa tàn... làm thổn thức xao xuyến người xem... thấm thía bùi ngùi như lời Mẹ ru:
"Bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh...
Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng xiêu..."
Không có gì tuyệt vời cho bằng khi xem hoa quỳnh nở, nhâm nhi một tách trà khói thơm nghi ngút và nghe ca khúc DẠ QUỲNH HƯƠNG của Nhạc sĩ Phạm Anh Dũng phổ nhạc từ thơ của thi sĩ Tiểu Quỳnh, với những âm điệu trữ tình, trầm bổng, chất ngất hồn người…
Em ơi, đêm thơm một đóa quỳnh
Cùng em hương vương không gian
Cho ta mơ say mộng ngát tình
Quyện màu sắc thắm môi em
Rồi tình ta như trăng sáng ngát trên cao
Bầy chim uyên lao xao theo gió đêm về
Ngàn vì sao đua nhau thắp nến lung linh
Dòng sông đêm dâng lên tiếng hát long lanh
Đêm khuya trăng sao vàng dáng quỳnh
Hồn ta ngây say tơ duyên
Môi em dâng thơm một chút tình
Ngạt ngào sắc đóa trinh nguyên
Nồng nàn quỳnh hương thơm giữa cánh môi xinh
Lòng ta nghe xôn xao cây lá xanh tình
Màu thời gian như ngưng khép thoáng mong manh
Trần gian đêm hân hoan tiếng hát reo vang
Da. Quỳnh Hương, hoa ơi! Da. Quỳnh Hương, em ơi!
(thơ Hoàng Ngọc Quỳnh Giao, nhạc Phạm Anh Dũng).
Vương Ngọc Long
Theo http://www.vuonghaida.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khúc hát Marseilles

Khúc hát Marseilles Thời đại Bạc đã mang lại cho văn học Nga nhiều tên tuổi sáng giá. Một trong những người sáng lập chủ nghĩa biểu hiện N...