Vô thường
Vào Bách khoa toàn thư
mở Wikipedia. Vô thường (無常; sa.
anitya; pi. anicca) nghĩa là "không chắc chắn", "thay đổi",
"không trường tồn". Vô thường là một trong ba tính chất (Tam pháp ấn,
sa. trilakṣaṇa) của
tất cả sự vật. Vô thường là đặc tính chung của mọi sự sinh ra có điều kiện, tức
là thành, trụ, hoại, không (sinh, trụ, dị, diệt) . Từ tính vô thường ta có thể
suy luận ra hai đặc tính kia là: Khổ (sa. duḥkha) và
Vô ngã (sa. anātman).
Giáo lý vô thường rất quan trọng cho toàn cơ sở triết lý và thực hành trong Phật giáo. Nó mang đến một sự xác nhận như một sự phát hiện chân chính, đó là tất cả những hiện tượng – dù thuộc tâm lý, hay thuộc ngoại cảnh tự nhiên, không có ngoại hạng – đều là vô thường. Mặc dù chân lý này hoàn toàn hiển nhiên, có thể chứng nghiệm được mọi nơi, mọi lúc, nhưng chúng ta vẫn bị màn vô minh (sa. avidyā) vây phủ, không nhận thức được chân lý này một cách chân chính. Sự chuyển tiếp từ trạng thái không hiểu biết đến trạng thái ý thức (và thừa nhận) tính chất vô thường của vạn vật, cùng với sự thừa nhận hai tính chất kia, lập nên con đường tu học, và con đường này được Phật vạch ra trong giáo lý của mình.
Cùng với giọt thời
gian…
Xuân qua.
Đông đến.
Thu tàn.
Hạ sang…
Đông đến.
Thu tàn.
Hạ sang…
Ở nơi cõi vô thường
này, "hạnh phúc chẳng bao giờ là vĩnh cửu và tất nhiên khổ đau cũng sẽ
không bao giờ là mãi mãi!". Sẽ có vui có buồn, có sướng có khổ… đan xen,
xâu chuỗi trong suốt một kiếp người.
Ở nơi cõi vô thường
này, mọi sự xung quanh ta đổi thay. Và ta cũng thay đổi. Đó là khi ta nghe thật
nhiều rằng, giờ ta đã lớn rồi, giờ ta đã khác rồi, giờ ta khác quá!
Ta không biết là ta
như thế là "thay đổi" hay là "trưởng thành". Ta có thay đổi
hay không?
Ừ! Thì cũng đúng thôi,
cuộc sống là cõi vô thường. Cõi vô thường với biết bao điều biến hóa mà chẳng
lẽ ta lại mãi sống với những điều đã cũ, sống với cái ta đã cũ!
Nhưng liệu rằng, ta
đang sống hay chỉ đang tồn tại? Hay là ta chỉ ở trọ nơi trần gian này? Sống lâu
đã gọi là sống chưa? Hay là tồn tại trong thời gian dài, ngủ im trong khi thế
giới ngoài kia thức?
Ta những mong một cuộc
sống bình yên giữa chốn vô thường, bình yên theo cách nghĩ của ta nhưng ta đọc
được đâu đó rằng: "Bình yên không phải là khi ta sống ở một nơi yên tĩnh,
mà ngay cả ở nơi ồn ào nhất, lúc gặp khó khăn nhất trong cuộc đời, ta vẫn thấy
lòng mình thanh thản, không gợn chút bâng khuâng".
Ta chợt nhớ mình có
khá nhiều chuyện phải làm, khá nhiều việc phải giải quyết, quá nhiều người để
yêu thương, quá nhiều thứ để bận tâm. Trong cuộc sống bộn bề lo toan, phiền
muộn, ước mong, hy vọng này, liệu ta có đủ sức để giữ cho ta một trái tim, tâm
hồn và cuộc sống bình yên?
Ta còn nhiều việc dang
dở, nhiều thứ mà từ khá lâu rồi ta cứ tặc lưỡi để trôi qua từng giờ từng phút…
rồi khi chợt ngoảnh đầu nhìn lại, có quá muộn hay không? Ta phải giải quyết
chúng đi thôi.
Ta còn có quá nhiều
người để yêu thương và được yêu thương. Ta được nuôi lớn, được sống trong chính
tình yêu thương đó, vậy mà… Ta luôn cho rằng cái ta gọi là "tình cảm của
riêng ta" vẫn nguyên vẹn, ta bảo thủ và nói "không ai hiểu được
ta". Ta lặng lẽ để sống với cái ý nghĩ “rồ” ấy. Ta làm tổn thương những
người mà ta yêu thương và cũng chính là những người yêu thương ta hết lòng. Ta
hãy sám hối để được tha thứ đi thôi.
Ta mong sao có thể
sống trọn vẹn mỗi ngày nơi chốn vô thường này! Nơi mà mọi thứ đều chuyển động
theo cách riêng của nó và chắc chắn rồi, ta và bạn đang cùng chuyển động nhịp
nhàng từng phách từng phách một với nó đấy thôi!
vé máy bay eva
vé máy bay đi mỹ rẻ
korean airlines vietnam
đại lý vé máy bay đi mỹ
đặt vé máy bay đi canada
Những Chuyến Đi Cuộc Đời
Du Lich Tu Tuc
Tri Thức Du Lịch