Khi biết tin mình sẽ đi công tác tại Thái Lan trong 2 tuần, tôi
cảm thấy vừa mừng vừa lo. Mừng là vì đây là chuyến công tác ở nước ngoài đầu
tiên, còn lo là vì tôi không biết nhiều về trường mà nơi mình công tác, đối
tượng dạy là ai? Chỉ biết là mình sẽ dạy tiếng Việt và giới thiệu văn hóa Việt
Nam với giáo viên trường bạn.
Nỗi lo lắng được vơi đi phần nào khi tôi gặp thầy hiệu trưởng Sawang và cô
Sunee đón đoàn Việt Nam tại sân bay Suvarnabhum, Bangkok - Thái Lan bởi sự
nhiệt tình, thân thiện và đơn giản của họ. Trường Ban Pongwuadaeng mà chúng tôi
làm việc là một trường làng ở tỉnh Phichit gồm nhiều trình độ từ mẫu giáo đến
cấp 1, cấp 2. Học sinh ở đây chủ yếu là con những nông dân nghèo có lứa tuổi từ
3- 14. Đây là thử thách đầu tiên của tôi vì đối tượng giảng dạy của tôi ở Việt
Nam là sinh viên cao đẳng vì thế tôi phải thay đổi cách dạy, cách giao tiếp
cũng như cách chơi đùa cùng các em để không tạo ra khoảng cách giữa học sinh và
giáo viên nước ngoài. Tôi dạy các em cách chào hỏi và tự giới thiệu bằng tiếng
Việt, những bài hát thiếu nhi hợp với lứa tuổi của các em đáp lại các em luôn
nói “Xin chào” bằng tiếng Việt mỗi khi gặp tôi hay gọi tôi là “teacher Quyen”
một cách thân thương.
Một vấn đề nữa mà tôi phải thích nghi đó là giờ làm việc của
trường. Giáo viên ở đây bắt đầu từ 8.00 sáng và kết thúc 4.30 chiều và họ có
một giờ để ăn trưa và nghỉ giải lao tại chỗ từ 11.30 đến 12.30. Hai ngày đầu
thật khó khăn cho tôi để vượt qua vì quá buồn ngủ.
Ngôn ngữ cũng là một rào cản nhỏ trong chuyến công tác này. Chỉ có
vài giáo viên là biết Tiếng Anh và họ đã giúp tôi rất nhiều trong công việc
nhưng đây không phải là trở ngại lớn để chúng tôi tìm hiểu nhau. Chỉ trong vài
ngày tôi đã tự thích nghi với môi trường mới và hòa mình với các giáo viên của
trường. Có thể nói, giáo viên ở đây rất nhiệt tình và tử tế, họ luôn tạo cho
tôi sự thân thiện và thoải mái trong công việc. Cuối tuần, chúng tôi được các
cô đưa đi tham quan một số thắng cảnh ở tỉnh Phetchabun. Trong chuyến đi chúng
tôi trao đổi về phong tục tập quán của hai nước và chúng tôi hiểu nhau hơn. Sau
chuyến đi này tôi đã học được một ít tiếng Thái.
Kỷ niệm không quên của tôi khi công tác tại đây là được học múa
Thái. Tôi được cô dạy múa trẻ tuổi nhiệt tình chỉ dẫn. Trong buổi học đầu tiên
tôi không thể nào nhớ hết các điệu múa cùng một lúc; nhớ tay thì quên chân,
nhưng cô đã hướng dẫn tôi từng bước một. Để đáp lại tôi cũng hướng dẫn các em
học sinh một bài múa tập thể. Điều thú vị mà tôi muốn nói ở đây là ở Việt Nam
tôi chưa từng dạy múa trong sự nghiệp giảng dạy của mình bao giờ.
Chúng tôi đã có một buổi giới thiệu “Các ngày nghỉ lễ trong năm ở
Việt Nam” và “Tết cổ truyền Việt Nam ”đến học sinh và giáo viên Thái. Chúng tôi
rời trường Ban Pongwuadaeng trong sự lưu luyến sau 2 tuần làm việc. Khi xe bắt
đầu lăn bánh, tôi không khỏi xúc động khi thấy các em học sinh chạy theo vẫy
tay chào tạm biệt.
Tôi xin cảm ơn BGH nhà trường đã tạo điều kiện cho tôi có cơ hội
mở rộng tầm nhìn ở nước bạn. Qua đó tôi cũng học hỏi được văn hóa và đời sống
người dân nơi đây đó là kỷ niệm đẹp trong chuyến đi vừa qua. Tôi mong sau nhà
trường sẽ tiếp tục mối quan hệ lâu dài hơn nữa với trường Ban Pongwuadaeng - Thái Lan và nhà trường cũng sẽ mở rộng hợp tác với các nước khác trong khu vực
để giáo viên có cơ hội giao lưu văn hóa, trao đổi và học hỏi kinh nghiệm một
cách thiết thực và hiệu quả nhất.
Nguyen Thi Đỗ Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét